Chương trước
Chương sau
Thần tử Yêu tộc hừ lạnh, một tay nhanh chóng kết ấn, sử dụng bí pháp vô thượng của Yêu tộc. 

 Khi ấn quyết của hắn ta được hình thành, cả thương khung đều rung lên, thiên địa trở thành một vùng đen kịt, yêu khí lan tràn, quạnh quẽ mà lạnh lẽo, còn có máu tươi trút xuống từ trên trời. 

 Thấy vậy, các tu sĩ trẻ tuổi đang quan sát trận chiến ở dưới đều thất thần, chỉ có lão bối tu sĩ là không bị ảnh hưởng, đó là thần thông hoan thuật của Yêu tộc, còn huyền diệu hơn cả Nhất Niệm Hoa Khai của Thần tộc. 

 Nhưng hoan thuật có huyền diệu đến đâu thì vẫn bị Lục Đạo Tiên Nhãn nhìn thấu, Diệp Thành giẫm tan mảnh đất đen kịt, phá hoan thuật của thần tử Yêu tộc, ném chiến mâu xuống khiến cho thương khung rung chuyển. 

 Thần tử Yêu tộc lập tức hộc máu, hoàn toàn bị chọc giận, hắn ta gào thét rồi dần dần hoá thân. 

 Ngay lập tức, hắn ta hoá thành một con thú khổng lồ, to như ngọn núi với cặp mắt máu khổng lồ có thể sánh ngang với vại rượu, vảy trên người đều phát ra ánh sáng lạnh, có sấm sét vờn quanh mang theo yêu khí ngút trời, mỗi làn khí đều nặng như núi khiến thương khung nổ đùng đoàng, trời đất biến sắc. 

 Nhìn thấy cảnh tượng này, nữ đệ tử của Dao Trì đều tái mặt, không biết là bị khí thế đó chèn ép hay là sợ hãi trước hình dáng đáng sợ từ bản thể của thần tử Yêu tộc, thật sự rất kinh khủng. 

 Diệp Thành cũng nhíu mày, nhưng hắn nhíu mày không phải vì thực lực của thần tử Yêu tộc, mà là dáng vẻ bản thể của hắn ta, ba phần như kỳ lân, bốn phần như thương long, ba phần còn lại như nai sừng tấm, nhìn trái nhìn phải, hắn vẫn không nhìn ra là con gì. 

 Giết! 

 Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, thần tử Yêu tộc đã lăng thiên giáng xuống, Yêu thể khổng lồ bao phủ cả đất trời. 

 Đương nhiên Diệp Thành sẽ không đứng yên để bị đánh, hắn thi triển Thúc Địa Thành Thốn tránh một chưởng lăng thiên ấy. 

 So với bản thể của thần tử Yêu tộc, hắn giống như một con kiến, cũng có lẽ vì vậy mà thần tử Yêu tộc rất khó bắt được hắn, chỉ trách cơ thể to lớn làm chậm tốc độ di chuyển. 

 Tiếp theo đó, Diệp Thành rất ngông nghênh, chân đi trên hư thiên, tung hoành tại cửu tiêu, bay lên nhảy xuống, đi vòng ra phía sau thần tử Yêu tộc mà đánh, liên tục tung chiêu lớn, không hề dừng lại. 

 Thần tử Yêu tộc thảm hại, tuy thân thể to lớn, đòn tấn công bá đạo nhưng không đòn nào đánh trúng được Diệp Thành, ngược lại còn bị Diệp Thành làm cho đầu choáng mắt hoa, Yêu thể bị đánh máu chảy đầm đìa. 

 Âm thanh nổ tung rúng động đất trời, nhưng đập vào mắt lại là cảnh tượng thần tử Yêu tộc bị hành hạ, ngược đãi. 

 Mãi đến một trăm hiệp, Diệp Thành mới chạy tới đầu mày của thần tử Yêu tộc, sau đó phóng ra Thần Thương chí mạng, đó là bí pháp chuyên nhắm vào nguyên thần, được hắn sử dụng rất trơn tru. 

 Thần tử Yêu tộc quỳ xuống tại chỗ, thần hải nổ tung, nguyên thần bị tổn thương khiến hắn ta ngã xuống khỏi hư thiên. 

 Diệp Thành đuổi theo xuống, huyễn hoá ra bàn tay to túm lấy cái đuôi thô to của thần tử Yêu tộc. 

 Giờ phút này, nếu người của Đại Sở ở đây phần lớn sẽ vô thức bịt mắt lại, vì Diệp Thành sắp sử dụng tuyệt kỹ ném người bá đạo của mình, không ném tàn phế thì không dừng lại. 

 Quả nhiên, dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Diệp Thành nhỏ bé như con kiến đã quăng thần tử Yêu tộc với thân hình khổng lồ như núi sau đó đập mạnh xuống đất. 

 Rầm! 

 Mặt đất rung chuyển, các vết nứt lan ra mọi hướng khiến cho mấy toà tiên sơn của Dao Trì đều sụp đổ. 

 Mà thần tử Yêu tộc lúc này đã choáng váng, nôn ra rất nhiều máu, giống như đài phun nước, trong đó còn có những mảnh vụn nội tạng bị phun ra ngoài khiến người ta nhìn thấy cũng muốn nôn. 

 Nhưng vẫn chưa dừng lại, Diệp Thành lại một lần nữa vung lên, khí huyết vàng kim dâng trào, eo và chân cùng hoạt động, hắn không ngừng nện thần tử Yêu tộc vốn đã không toàn vẹn xuống đất. 

 Bùm! Rầm! Uỳnh! 

 Mặt đất lại rung chuyển, từng tiếng động mạnh nối tiếp nhau, đinh tai nhức óc, cứ mỗi tiếng động vang lên là mặt đất lại rung chuyển, đến ngồi cũng không vững nổi. 

 Đây là một cảnh tượng kinh hãi, thần tử Yêu tộc to lớn như núi lại bị Diệp Thành nhỏ bé như kiến quật hết lần này đến lần khác, chưa thấy cách đánh nào súc sinh như thế này. 

 Người xem chiến nuốt nước bọt ừng ực, nhìn cảnh tượng khủng khiếp này chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu, đừng nói bị ném, chỉ nhìn thôi đã thấy đau, may mà thần tử Yêu tộc tu vi thâm hậu, cơ thể cũng bá đạo, nếu đổi lại là Chuẩn Thánh khác thì đã thành một đống bùn từ lâu. 

 “Ta… Ta không tin”, thần tử Yêu tộc bất lực nằm trên đất, đến sức để kêu gào cũng không có, khi nói miệng còn hộc ra đống máu, đường đường là thần tử Yêu tộc mà chẳng đánh lại được một Thánh thể gần tàn phế, hơn nữa còn mất đi một Đại Thánh Binh, hắn ta sao có thể cam lòng! 

 “Lần sau có chuyện tốt thế này thì cứ tìm ta nhé”, câu nói này của Diệp Thành khiến thần tử Yêu tộc tức đến mức ngất xỉu, muốn giậu đổ bìm leo đánh bại ta, đạo hạnh của ngươi còn kém lắm. 

 Đại Thánh của Dao Trì tụ tập lại, nhưng không phải để đánh Diệp Thành mà là vì Đại Thánh của Yêu tộc đã đến, để tránh xảy ra chuyện phiền phức, họ tới trước vẫn hơn. 

 Quả nhiên, Yêu tộc Đại Thánh xông tới muốn tìm Diệp Thành tính sổ, nhưng bị Dao Trì Đại Thánh cường thế đẩy lùi, trẻ không được thì già tới tính sổ, coi Dao Trì Thánh Địa của ta là vật trang trí đấy à?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.