“Điều ta hiếu kì đó là Bái Nguyệt Thánh Chủ rốt cục đã chết chưa?”, có người khẽ giọng nói.
“Không bị thần mang đánh chết thì chắc chắn cũng bị nhấn chìm đến chết”, không ít người nhìn về biển tinh hải, người của Bái Nguyệt Thần Giáo vẫn đang tìm kiếm khắp tứ phương nhưng không tìm thấy bóng dáng của Bái Nguyệt Thánh Vương.
“Đánh, đánh thật mạnh cho ta”, khi tứ phương bán tàn xôn xao thì tiếng gằn giọng của Bái Nguyệt Thánh Chủ vang vọng khắp tinh hải, vài trăm chiến thuyền lao nhanh vun vút như hình với bóng đi liền với nhau.
“Hây, cái tính khí nóng nảy của ta”, Tiểu Linh Oa không điều khiển thuyền chiến nữa mà cứ thế nhảy lên pháo đào nơi Diệp Thành đứng, cất giọng rít lên, “ngươi xuống dưới, đổi cho ta, ta đánh chết chúng”.
“Được”, Diệp Thành lập tức rời đi.
“Nhìn cho kĩ”, Tiểu Linh Oa còn hung hãn hơn cả Diệp Thành, hắn không buồn ngắm chuẩn, cứ thế đem từng đống nguyên thạch đi bắn phá, một pháo đài sừng sững bị tung đòn công kích mang tính cái thế, chiến thuyền chưa bị đánh nát nhưng cả Huyền Hoang Tinh Hải dậy sóng ngút trời.
“Ta thích cái tính này của ngươi đấy”, Diệp Thành liếc nhìn, hắn chuyên tâm điều khiển thuyền chiến, tinh nguyên của nguyên thạch và khí huyết thánh thể đan xen vừa duy trì kết giới bảo vệ vừa ngự động thuyền chiến khổng lồ.
Không thể phủ nhận kĩ thuật lái thuyền của Diệp Thành rất cừ khôi, hắn điều khiển vị trí còn chính xác hơn cả Tiểu Linh Oa, bản lĩnh né tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654873/chuong-1967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.