Cô Lâu Thánh Nhân vừa dứt lời mọi hướng lập tức đều có người ra tay, tế ra kết giới, bao phủ vùng thiên địa này.
Kết giới này rất bá đạo, vừa có thần lực phong cấm vừa có uy lực huỷ diệt, không gian bán kính tám mươi nghìn trượng đều sụp đổ, khiến Diệp Thành vừa định thoát thân đã bị ép phải ra ngoài.
Thật ngượng ngùng!
Diệp Thành đứng vững lại, chạy chậm là bị bao vây ngay!
“Giao ra đây!”
Cô Lâu Thánh Nhân giận dữ quát lên, ánh sáng hung tợn lộ ra trong mắt, ông ta lấy Thánh kiếm bản mệnh ra, sẵn sàng bắt lấy Diệp Thành bất cứ lúc nào.
Cũng giống như ông ta, kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện ở tứ phía cũng đã lấy sát khí ra, hàng trăm sát trận đồng thời khôi phục uy năng nhắm vào Diệp Thành, hoa sen sinh mệnh là bảo vật của Cô Lâu Vương Điện, sao có thể để mất?
“Không có!”
Diệp Thành làm như không có chuyện gì, hà hơi vào kiếm Xích Tiêu rồi lấy tay áo lau kiếm, đúng là dáng vẻ heo chết không sợ nước sôi.
“Tự tìm đường chết!”
Cô Lâu Thánh Nhân nổi trận lôi đình, bước vào kết giới, bàn tay khô ráp xoè ra muốn bắt lấy Diệp Thành.
Diệp Thành cười khẩy, không lùi mà tiến, vung cánh tay lên, tiên quang phất ra mang theo khí hỗn độn đặc quánh, mỗi làn khí đều nặng như núi, không gian vừa mới khép lại đã lại nứt ra từng chút.
Nét mặt Cô Lâu Thánh Nhân thay đổi hoàn toàn, ông ta lập tức bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654845/chuong-1939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.