Diệp Thành khẽ mỉm cười, xoay người đứng dậy, vươn vai duỗi người thoải mái, sức mạnh dồi dào trong cơ thể cho hắn cảm giác tự tin, đó chính là ganh đua cao thấp với cấp bậc Thánh Vương.
Sau một hồi vươn vai, hắn nhìn Hỗn Độn Thần Đỉnh mà sửng sốt, Hỗn Độn Thần Đỉnh đã tiến cấp.
Một trăm năm, hấp thu không biết bao nhiêu pháp khí bất phàm, thần đỉnh bản mệnh của hắn cuối cùng cũng được xếp vào hàng ngũ Thánh binh, lại thêm sát khí sau khi chiến đấu với Đại Đế, uy lực của nó lại càng bá đạo phi thường.
“Tốt lắm!”
Diệp Thành lại mỉm cười, nhìn vào trong đỉnh, bên trong là một khoảng hỗn độn, trong hỗn độn tự hình thành một thế giới khác rất thần bí, nó có linh trí, cực kỳ phi thường, cũng đang tự diễn hoá đạo tắc.
Diệp Thành thu lại ánh mắt, hắn định thần lại nhưng không thấy cương thi cổ mộ bị phong ấn trong Hỗn Độn Thần Đỉnh lúc trước đâu.
Hắn cũng không ngạc nhiên vì điều này, Hỗn Độn Thần Đỉnh bị thiệt hại nặng nề trong trận chiến với Thái Hư Long Đế, ảnh hưởng đến cương thi cổ mộ trong thần đỉnh, hẳn là đã biến thành tro bay trong trận chiến khốc liệt ấy rồi.
“Trở về với cát bụi!”
Diệp Thành thở dài một tiếng, phất tay rắc tro tàn của cương thi cổ mộ vào hố đen, đây cũng coi như là chốn trở về của ông ta.
Làm xong hết mọi chuyện hắn mới lấy một chiếc lư đồng ra, thả Thượng Quan Ngọc Nhi đang bị phong ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654820/chuong-1914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.