Nghe lời khẩn cầu của Diệp Thành, Tướng Thần không hồi đáp luôn mà vẫn đứng sừng sững trên đỉnh núi như pho tượng.
Diệp Thành không nói thêm gì nhưng lại bị giọng của đạo thân Kiếm Thần lên tiếng ngắt lời: “Không nói gì nghĩa là đồng ý”.
Nghe vậy, Diệp Thành vô cùng kích động, hắn lập tức chắp tay hành lễ với Thần Tướng sau đó quay người xuống núi, tới vùng đất u ám đen thui bên dưới sau đó đảo mắt nhìn tứ phương rồi mới phất tay.
Tiếp đó liền có hàng trăm đạo tiên quang bay ra.
Mỗi một luồng tiên quang đều có mục tiêu, bay vào trong từng cỗ quan tài bằng đá, bay vào trán của người bên trong quan tài.
Đột nhiên, hàng trăm cỗ quan tài rung lên, bên trong mỗi quan tài có tiếng gào thét đau đớn vang lên, người chuyển kiếp trong quan tài tỉnh lại và được thức tỉnh kí ức kiếp trước.
Diệp Thành đứng trên mảnh đất âm u, lặng lẽ chờ đợi.
Trên đỉnh núi, Thần Tướng hơi nghiêng đầu nhìn Diệp Thành bên dưới, trong đôi mắt trống rỗng kia luôn có ánh sáng xa xăm cổ xưa loé lên mang theo sự kinh ngạc, nghi ngờ, mơ hồ và từng trải.
Đạo thân Kiếm Thần tiến lên trước sóng vai với ông ta nhìn xuống bên dưới: “Năm tháng như con dao, ngươi và ta cũng đã già rồi”.
“Quan tài của ta đã chuẩn bị từ lâu rồi”, Thần Tướng nói với giọng lạnh lùng cô tịch, không mang theo chút tình cảm gì như thể mọi tình cảm trên đời đã bị năm tháng xoá đi sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654795/chuong-1889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.