Vượt qua khẽ vạn dặm lại đến một tinh vực mới lạ.
Thế nhưng vừa đáp xuống Diệp Thành liền cảm thấy một cơn gió lạnh thổi tới, cho dù một người với tu vi cảnh giới như hắn cũng bất giác cảm thấy lạnh toát, từng cơn gió lạnh đó thổi vào nguyên thần, lạnh đến dị thường.
Trong vô thức, Diệp Thành đưa mắt nhìn tứ phương.
Tinh vực này thực sự rất dị thường, ập vào mắt hắn là cả vùng đất mênh mang với âm khí sục sôi.
Nếu nghe kĩ còn có thể nghe thấy tiếng lệ quỷ thét gào hết sức thê lương, mê hoặc tâm trí con người như thể đây không phải là một tinh vực mà là địa ngục âm minh, cô tịch đến mức không thấy nổi chút sinh khí.
Diệp Thành khẽ cau mày, hắn mở tinh không đồ ra và tìm thấy chính xác tinh vực âm u lạnh lẽo này, nơi này có tên gọi Âm Minh Tinh Vực, quả đúng như cái tên, âm u lạnh lẽo khiến người ta rụng mình.
“Tinh vực này có truyền thừa đáng sợ, đừng quá cao ngạo”, đạo thân Kiếm Thần ở bên lãnh đạm lên tiếng.
“Vãn bối hiểu rồi”, Diệp Thành gật đầu, trong lòng chợt cảm thấy kinh ngạc, có thể khiến đạo thân của Kiếm Thần gọi với cái tên truyền thừa đáng sợ thì nhất định là một sự tồn tại khủng khiếp, lần này ắt không thể thuận lợi như trước.
“Sẽ có người hỏi ngươi là Lục Đạo có mối quan hệ gì thì ngươi nói Lục Đạo là tiên tổ của ngươi”, Diệp Thành của Kiếm Thần dằn dò Diệp Thành xong thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654793/chuong-1887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.