“Cũng may không có vấn đề gì”, Đông Dương Chân Nhân cất linh phù đi và không vội kéo Thanh Nguyệt tiên tử ra ngoài.
“Quả là không thiếu bảo bối”, Diệp Thành vẫn đang lục tìm, hắn không để sót bất cứ món nào cho thần tử Đại La, cũng may thần tử Đại La bị đánh ngất đi, nếu không thì nhìn cảnh tượng này không tức mới lạ.
“Đáng chết”, ba vị Thánh Nhân nghiến răng, trừng mắt nhìn phía Diệp Thành và cất đi bảo bối ngay trước mặt tất cả mọi người mà lại không dám đụng tay vì chỉ cần bọn họ có động thái là thần tử Đại La sẽ bị tiêu diệt bất cứ lúc nào.
“Đúng là vô thiên vô pháp”, bên dưới bùng nổ, người nào người nấy tim đập thình thịch.
“Ta đã từng gặp người mạnh nhưng chưa gặp ai mạnh tới mức này”.
“Dám hiên ngang đụng tới Đại La Kiếm Tông, đây là lần đầu tiên ta thấy một kẻ như vậy”.
“Cảnh giới Hoàng tầng thứ nhất, khả năng chiến đấu mạnh như vậy, lão phu thật sự không biết Bắc Đấu Tinh Vực còn có một tên hung hãn nhường này”, rất nhiều Thánh Nhân xuýt xoa tặc lưỡi, Diệp Thành mạnh hơn thần tử Đại La của bọn họ nhiều.
“Hôm nay chắc chắn hắn không thể đi nổi đâu”, không ít người nhìn vào chư thiên, bên trong cổ thành Hạo Dương, từ tứ phía đều có bóng người bay tới, người nào người nấy mạnh mẽ, trấn áp cả một vùng hư thiên.
“Thả người”, trong tiếng bàn tán xôn xao, ba Thánh Nhân lại lần nữa nạt nộ, sát khí không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654757/chuong-1851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.