“Ngưu...Ngưu...Ngưu Thập Tam?”, Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân trừng mắt, vẻ mặt trông hết sức thú vị bằng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
“Đúng là còn buồn nôn hơn ăn phân”, Diệp Thành thở dài.
“Ta...oẹ!”, cả hai người vừa định mở miệng thì ruột gan đã muốn lộn ra ngoài, bọn họ lần lượt cúi người, miếng nước vừa uống vào cứ thế phun ra đầy mặt đất, thức ăn ăn vào giờ chỉ còn là từng đống trên mặt đất.
“Cũng may ta đến sớm”, Diệp Thành thở dài, nếu như đến muộn một tới hai canh giờ thì nói không chừng một trong hai người Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân đã lên giường với Ngưu Thập Tam rồi.
“Cảnh tượng đó....chẹp chẹp”, Diệp Thành tặc lưỡi, nghĩ rồi hắn lại buồn nôn, tu đạo hơn một trăm năm trời, hắn sợ rằng không thể tìm ra việc nào buồn nôn hơn việc này.
“Đúng là điên rồi....oẹ!”, Ngô Tam Pháo nói ra một câu rồi lại nôn ói.
“Còn buồn hơn hơn ăn phân....oẹ”, Thái Ất Chân Nhân mặt mày đỏ gay nói với giọng tức tối nhưng còn nôn nhiều hơn.
Cả hai người như thể ăn phải phân vậy.
Trùng sinh chuyển kiếp là một việc đáng mừng, tiện nhân Ngưu Thập Tam chuyển kiếp thành nữ lại là việc đáng bất ngờ hơn, có điều chuyện bất ngờ nhất chính là cả hai người bọn họ lại đều thích cô ta, không lâu trước đó bọn họ còn đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì cô ta.
Đúng như Diệp Thành nói, cũng may Diệp Thành tới sớm, nếu như tới muộn một tới hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654728/chuong-1822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.