Chương trước
Chương sau
Người của Hoá Long Tông bị đuổi đi, tiên sơn Hoá Long trở nên trống trải. 

 Diệp Thành đứng trên hư thiên, nhìn xuống toàn bộ tiên sơn. 

 Phải nói rằng tiên sơn Hoá Long cực kỳ rộng lớn, chỉ riêng đỉnh núi dốc đứng đã có tới hàng nghìn ngọn, cung điện lầu các nhiều vô số kể, đâu đâu cũng thấy hoa thơm cỏ lạ, linh lực dồi dào là điều mà Hoá Phàm Tinh không thể so sánh được, toàn bộ tiên sơn được mây mù bao phủ, thật sự giống như trần gian tiên cảnh. 

 Điều quan trọng nhất không phải những thứ này, mà là chính giữa tiên sơn Hoá Long Tinh. 

 Đó là chín ngọn núi chọc trời, vị trí của chúng vô cùng đặc biệt, là thế Cửu Long Củng Thiên bá đạo. 

 Thế Cửu Long Củng Thiên trên hưởng thiên vận, dưới nhận địa linh, tự hình thành một phương trời riêng, cực kỳ thích hợp để làm trận pháp và trận cước kết giới, dùng thế này thi triển công kích pháp trận và kết giới hộ sơn thì đúng là hung hãn tột đỉnh. 

 Lúc trước nếu Diệp Thành không đột ngột xông vào thì chỉ riêng kết giới hộ sơn của Hoá Long Tông thôi, một mình hắn không thể phá được. 

 “Tốt lắm!” 

 Diệp Thành khẽ mỉm cười, dựng một tấm bia đá cao trăm trượng trước tiên sơn, còn dùng sức mạnh tu vi khắc lên đó hai chữ “Thiên Đình”, từ hôm nay nơi đây sẽ là tiên sơn Thiên Đình. 

 Còn cổ tinh này cũng được hắn dùng đại thần thông lạc ấn tên mới: Đại Sở. 

 “Đây là nhà mới của chúng ta!” 

 Lời nói của Diệp Thành hư ảo, vang vọng vô tận giữa đất trời. 

 “Đại Sở!” 

 “Thiên Đình!” 

 Người chuyển kiếp của Đại Sở hò hét vang dội rung chuyển đất trời, họ đã rất nóng lòng được vào tiên sơn. 

 Long Nhất bước lên hư thiên, người tinh thông pháp trận như hắn ta cũng phải cảm thán nhìn dãy tiên sơn này: “Hoá Long Tông đúng là biết tìm chỗ, đây là một nơi bảo địa, ở lại đây là tốt nhất rồi”. 

 “Chuyện còn lại giao cho ngươi đó”, Diệp Thành nhìn Long Nhất. 

 “Đương nhiên rồi”, Long Nhất cười vui vẻ: “Với thiên thế này lại thêm trận đồ của mạch Thái Hư, phòng ngự của tiên sơn này chắc chắn sẽ tăng mạnh, bảo vệ người chuyển kiếp hẳn là không thành vấn đề”. 

 “Đây sẽ là cứ điểm thu nhận người chuyển kiếp”. 

 “Ta hiểu ý ngươi”, Long Nhất khẽ cười: “Yên tâm, có ta ở đây, không chỉ tiên sơn này mà cổ tinh này cũng sẽ được bày Khi Thiên Trận Văn, muốn tự ý ra vào không phải dễ”. 

 “Ta tin điều này”, Diệp Thành cười nhẹ, hắn vẫn rất tin tưởng Long Nhất. 

 “Ta nói này, chúng ta có thể bắt đầu chia chiến lợi phẩm được chưa?”, khi hai người đang nói chuyện thì bên dưới vang lên giọng của Tư Đồ Nam, tên này đã chuyển hết chiến lợi phẩm ra ngoài, chất thành một ngọn núi khổng lồ, pháp khí, đan dược, bí quyển, linh thảo, nguyên thạch đều có đủ. 

 “Chia đi”, Diệp Thành lập tức nở nụ cười, hắn cũng mở túi đựng đồ của Hoá Long Lão Tổ ra. 

 “Chia chiến lợi phẩm”, Long Nhất cũng lấy túi đựng đồ của chín đại Chuẩn Thánh, vô số bảo vật bay ra. 

 “Nào nào nào, lấy từng món một, đừng lấy thừa”, Tư Đồ Nam liên tục phân phát bảo vật cho người chuyển kiếp của Đại Sở, những thứ này đều là bảo bối của Hoá Long Tông, đủ cho họ trang bị tổng thể. 

 “Kiếm này đúng là vừa tay, được lắm”. 

 “Ta có thể chọn chiến kích kia không?” 

 “Ta muốn gương bát quái đó”. 

 “Linh đan bảy vân à, đa tạ”, cảnh tượng lúc này rất náo nhiệt, Tư Đồ Nam không hề coi người chuyển kiếp là người ngoài, đều được đối xử bình đẳng, ba mươi nghìn người đều có phần. 

 Điều đáng nói là Hỗn Độn Thần Đỉnh của Diệp Thành thật sự rất tự giác, nó quay tới quay lui trong đống bảo vật chất thành núi, mỗi khi quay được một vòng là sẽ có không ít pháp khí bị nó hấp thu. 

 Không biết tới lúc nào bảo vật mới được chia hết. 

 Người chuyển kiếp của Đại Sở lòng đầy vui sướng, sau đó trở về các núi, dù có ba mươi nghìn người chuyển kiếp của Đại Sở thì ở trong tiên sơn này cũng vẫn vô cùng trống trải, bởi tiên sơn này quá rộng lớn. 

 Người chuyển kiếp của Đại Sở cực kỳ xúc động, vinh hạnh hôm nay dù là kiếp trước cũng không có, không ngờ họ lại có thể tu luyện ở nơi linh lực dồi dào thế này, đúng là may mắn. 

 Trời về đêm nhưng tiên sơn này không hề yên tĩnh. 

 Những người thông hiểu pháp trận đều bị Long Nhất đưa đi khắc trận văn cho tiên sơn, lại thêm trận đồ của mạch Thái Hư Cổ Long gia trì, phòng ngự của pháp trận và kết giới vốn có của Hoá Long Tông càng thêm kiên cố. 

 Diệp Thành cũng không nhàn rỗi, hắn tìm một Địa Cung để làm chuyện mà cả trăm năm nay chưa từng làm lại: Luyện chế Âm Minh Tử Tướng. 

 Lúc này, trước mặt hắn có ba thân thể, đều là của Thánh Nhân. 

 Một trong số này đương nhiên là Hoá Long Lão Tổ, nguyên thần của ông ta đã bị phong ấn, thân thể thì bị Diệp Thành mang về. 

 Thân thể thứ hai là Thánh Nhân áo choàng bạc từng đuổi giết hắn. 

 Thân thể thứ ba là Thị Huyết Lão Ma của Thị Huyết Tông. 

 Ngoài ba thân thể của Thánh Nhân, Diệp Thành còn lấy thêm ra hai mươi bảy thân thể nữa, đều ở cấp bậc Chuẩn Thánh, đây là những kẻ mà hắn giết được từ trước đến nay, hơn nữa còn đều được lựa chọn cẩn thận. 

 Mà chín đại Chuẩn Thánh của Hoá Long Tông không cần nói cũng biết đương nhiên là trong số đó. 

 Ban đầu Diệp Thành không định tiếp xúc với lĩnh vực Âm Minh Tử Tướng này nữa, đó là không tôn trọng người đã mất. 

 Nhưng với tình hình hiện nay, hắn buộc phải dẹp bỏ ý định này. 

 Chỉ trách lần này hắn tìm được quá nhiều người chuyển kiếp. 

 Ba mươi nghìn người chuyển kiếp là con số quá lớn, hắn không chỉ phải tìm một nơi ở cho họ, mà còn phải đảm bảo an toàn cho họ, Âm Minh Tử Tướng đương nhiên cũng sẽ có ích. 

 Hắn cũng đã nghĩ đến việc gửi ba mươi nghìn người chuyển kiếp này tới nhà họ Cơ, nhà họ Mạc, nhà họ Sở thậm chí là U Đô của Chu Tước Tinh, nhưng đường đi quá xa xôi, không thể đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn… 

 Vì vậy sau khi suy nghĩ, Diệp Thành quyết định để Âm Minh Tử Tướng bảo vệ họ. 

 Ba Thánh Nhân, hai mươi bảy Chuẩn Thánh, đội hình này cùng với kết giới phòng ngự Cửu Long Củng Thiên của tiên sơn và trận đồ của mạch Thái Hư Cổ Long đủ để bảo vệ nơi này vững như thành đồng. 

 “Bắt đầu thôi!” 

 Diệp Thành hít một hơi thật sâu, gọi tiên hoả và thiên lôi ra, tẩy luyện gân cốt cho những thân thể này trước. 

 Sau đó hắn lấy ra các loại nguyên liệu để luyện chế Âm Minh Tử Tướng, tất cả đều là thượng phẩm trong cực phẩm, là những thứ hắn thu thập được từ trước đến nay, nếu đã định để họ bảo vệ người chuyển kiếp của Đại Sở thì đương nhiên hắn sẽ không keo kiệt những bảo vật này, dùng nguyên liệu tốt thì sức chiến đấu của họ sẽ càng mạnh. 

 Chẳng bao lâu, những nguyên liệu quý hiếm đã được Diệp Thành luyện chế vào trong những thân thể này. 

 Đây là một quá trình rất dài. 

 Ngày đêm luân phiên, mặt trăng mặt trời liên tục thế chỗ cho nhau. 

 Ba ngày trôi qua trong nháy mắt. 


 Lúc này người chuyển kiếp của Đại Sở mới ngồi xuống đất, rất nhiều người đã mệt mỏi gục xuống. 

 Nhưng nhìn ngôi nhà do mọi người cùng nhau tạo nên, ai cũng thấy vui mừng, có cảm giác an toàn mới thấy ấm áp, rời xa quê hương, ở nơi đất khách quê người họ càng trân trọng mái ấm này hơn. 

 Tiên sơn Thiên Đình về đêm vẫn rất đẹp. 

 Ngọn núi nào cũng được quang hoa lấp lánh bao phủ, tắm mình trong ánh trăng và ánh sao, khoác lên cho tiên sơn một tấm áo lộng lẫy, cực kỳ thu hút ánh nhìn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.