“Thế… Thế này là thế nào?”
Mọi người chớp chớp mắt, miệng mấp máy, kinh ngạc nhìn về hướng Diệp Thành chạy đi.
“Tư thế bỏ chạy của Thánh chủ cũng thật bá đạo!”
Trong Hỗn Độn Thần Đỉnh, những người chuyển kiếp của Đại Sở đều nghiêm túc nói ra câu này.
“Ngươi trốn được sao?”
Hai ba giây sau bóng đen kia mới có phản ứng, sau đó bay vụt đi như tia u quang đuổi theo Diệp Thành.
“Nhanh nhanh nhanh!”
Phía sau, các tu sĩ tứ phương cũng đuổi theo, ồ ạt chạy theo như sóng thuỷ triều, lấp kín cả thiên địa.
“Ta thật thông minh!”
Diệp Thành ở phía trước cười hì hì, tốc độ chạy trốn của hắn thật sự rất nhanh, đánh được thì đánh, không đánh được thì chạy, đây là tác phong từ trước đến nay của hắn.
Rất rõ ràng hắn không đánh lại bóng đen đó, tuy cũng là Thánh Nhân nhưng thực lực của người đó đã gần tới Thánh Vương, huống hồ dưới tình cảnh đó, không chỉ một mình bóng đen ấy cường đại mà còn có rất nhiều Thánh Nhân, nếu tất cả cùng lên thì đến Thánh Vương cũng phải tạm lánh mũi nhọn.
“Đứng lại!”
Bóng đen đuổi theo, một luồng tiên quang màu đen bắn ra từ chân mày, nhắm thẳng vào nguyên thần của Diệp Thành.
Diệp Thành cười khẩy, liên tục thi triển Thúc Địa Thành Thốn bay đi, tránh được đòn tuyệt sát nguyên thần trong gang tấc của bóng đen ấy, sau đó bỏ chạy thục mạng.
“Khốn kiếp!”
Bóng đen tức giận, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, từ xa chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654711/chuong-1805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.