“Không nói tới nhà Sất Vân nữa, nói về Mạc Phong đi”, Chu Ngạo mỉm cười, “hắn là người chuyển kiếp của Đại Sở, có lẽ muội đã từng nghe nói, chính là đệ tử chân truyền thứ hai của Chính Dương Tông, hậu nhân của Quảng Long tiền bối: Hoa Vân”.
“Đây...”, Nguyệt Trì Huân thẫn thờ.
“Lần này ra ngoài để tìm hắn, Diệp Thành vẫn chưa mở phong ấn tiền kiếp cho hắn, chúng ta cũng coi như cùng quê hương, nếu như hắn...ừm?” Chu Ngạo nói rồi vô thức nhìn sang Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Chỉ thấy Hỗn Độn Thần Đỉnh rung lên kịch liệt, có ánh sáng chiếu rọi tứ phương.
Tiếp đó, một đạo thần mang rực rỡ xuyên lên thiên tiêu, hiện lên vô cùng choán mắt trong hố đen không gian.
Đột phá rồi?
Nguyệt Trì Huân hỏi thăm dò.
Còn một chút nữa!
Chu Ngạo hít vào một hơi thật sâu.
Gừ!
Tiếng rồng gầm vang lên, bên trong Hỗn Độn Thần Đỉnh có một con thần long màu vàng kim bay ra, bay thẳng lên bên trên của hổ đen, trông nó còn choán mắt hơn cả thần mang trước đó, mỗi một lớp vảy rồng đều loé lên tiên quang.
Uy lực mạnh quá!
Chu Ngạo và Nguyệt Trì Huân lần lượt ngẩng đầu, trong đôi mắt rõ vẻ kinh ngạc.
Gừ! Gừ!
Tiếng rồng gầm liên tiếp vang lên, vang vọng khắp hố đen không gian u tịch, đó là thần long mà Diệp Thành và đạo đã dung hoà mà hoá thành, có điều đúng như Chu Ngạo nói, hắn vẫn chưa chính thức bước vào cảnh giới Hoàng, vẫn còn thiếu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654643/chuong-1737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.