Chương trước
Chương sau
Rầm! 

 Khi tất cả mọi người đang ngẩng đầu nhìn trời thì lại có người bay từ trên trời xuống, chiến đài vốn dĩ bị tàn phá thì giờ bị va chạm tới mức tan tành. 

 Thế nhưng lần này lại không phải là thần tử Quỷ Hoàng mà là Diệp Thành. 

 Nhìn hình thái này của Diệp Thành thì không khá khẩm hơn thần tử Quỷ Hoàng lúc trước là bao, toàn thân máu me be bét, vô số vết thương, phần trước ngực còn có một vết thương sâu đẫm máu, máu tươi trào ra. 

 Thánh thể mạnh mẽ cũng bị đánh tới mức thê thảm thế này khiến người xem trận chiến có lý do tin tưởng vào sức mạnh của thần tử Quỷ Hoàng. 

 Có điều người ta có lẽ không biết rằng Diệp Thành gặp phải chuyện gì trước khi giao chiến với thần tử Quỷ Hoàng. 

 Đó là Chuẩn Thánh, vả lại còn là tu sĩ Chuẩn Thánh độ thiên nhân ngũ suy, đó là sức mạnh thế nào, Diệp Thành bị truy sát hơn ba trăm dặm, cho dù là thoát được nhưng cũng phải trả cái giá không vừa. 

 Tiếp tục! 

 Diệp Thành gằn lên, khí huyết sục sôi, hắn lại lần nữa bay lên hư thiên. 

 Đột nhiên, hư thiên vang lên một loạt tiếng nổ đùng đoàng, trận đại chiến kinh thế lại lần nữa nổ ra. 

 Bên dưới có người tặc lưỡi, đây không phải là cảnh tượng mà tu vi cảnh giới Thiên và cảnh giới Hoàng giao chiến mới phải, Chuẩn Thánh giao chiến chẳng qua cũng chỉ đến thế mà thôi. 

 Diệp Thành đã thắng rồi! 

 Rất nhiều trưởng lão của Lăng Tiêu Cung trầm trồ. 

 Lời này nghe có lý nên không ai phản bác lại. 

 Nên biết rằng Diệp Thành mới chỉ ở cảnh giới Thiên, còn thần tử Quỷ Hoàng ở cảnh giới Hoàng, khoảng cách cả một cảnh giới Chuẩn Hoàng như vậy mà có thể đấu ngang ngửa với thần tử Quỷ Hoàng thì ở một ý nghĩa nhất định mà nói Diệp Thành đã chiến thắng. 

 Tất cả mọi người chắc chắn rằng nếu như hai người cùng cấp thì thần tử Quỷ Hoàng sẽ thất bại thảm hại. 

 Hoang Cổ Thánh Thể, vô địch cùng cấp. 

 Thần thoại này không phải nói chơi, cho dù là huyết mạch thế nào thì cũng sẽ bị đánh tới mức không ngẩng được mặt lên. 

 A….! 

 Thần tử Quỷ Hoàng gào thét giống như con chó điên, hắn không nghĩ gì nhiều cứ thế sát phạt vào hư thiên. 

 Cảnh tượng tiếp theo quả thực hết sức kì dị. 

 Cả hai người gần như đều hiểu ngầm, thần tử Quỷ Hoàng bị đánh ngã xuống thì cũng xông lên hư thiên đấu pháp, Diệp Thành bị đánh ngã xuống cũng nghịch thiên sát phạt, không lâu sau đó thì thần tử Quỷ Hoàng cũng bị đánh ngã. 

 Cứ thế cả hai lặp đi lặp lại mấy chục lần. 

 Chiền đài đang yên ổn thì bị bọn họ quật thành một cái hố sâu. 

 Trận quyết đấu từ sáng sớm kéo dài cho tới tận đêm khuya. 

 Những người xem chiến tặc lưỡi, người không biết còn tưởng rằng hai tên này đang tranh vị trí cung chủ nên mới liều mạng đến vậy. 

 Đau mắt! 

 Cung chủ lăng Tiêu thu lại ánh mắt và dụi mắt. 

 Xót mắt! 

 Rất nhiều đệ tử và trưởng lão ở bên dưới bắt đầu dụi mắt, bọn họ ngẩng đầu quan sát trận giao đấu cả một ngày, cảnh tượng tuyệt đẹp đó cho dù là tu sĩ thì cũng sẽ hoa mắt, đầu óc ong ong. 

 Cả hai người này dai sức thật! 

 Rất nhiều con rể của Lăng Tiêu Cung trầm trồ, giao chiến mà có thể đánh lâu như vậy thì công phu trên giường nhất định không tồi, tại sao cũng phận làm con rể mà khoảng cách lại cách xa nhau đến vậy chứ. 

 Rầm! 

 Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người lại có người bị đánh ngã khỏi hư thiên, những người quan sát cảm thấy kì lạ. 

 Lần này là thần tử Quỷ Hoàng bị đánh đến mức Quỷ Hoàng cũng không nhận ra. 

 A…! 

 Vẫn là tiếng gào thét như chó điên, thần tử Quỷ Hoàng lại lần nữa xông vào cửu tiêu. 

 Ta cho ngươi lên tiếp! 

 Diệp Thành bay xuống đạp thẳng vào đầu thần tử Quỷ Hoàng, thần tử Quỷ Hoàng vừa xông lên thiên tiêu thì giây phút tiếp theo đã quay trở về đại địa, khi ngã xuống đã thành cả vũng máu. 

 Ta không tin! 

 Thần tử Quỷ Hoàng đứng dậy, mặt mày gớm ghiếc như ác ma. 

 Vậy thì ta đánh cho ngươi tin! 

 Lần này Diệp Thành thật sự bay xuống, hắn tung một chưởng với tâm thế phẫn nộ về phía thần tử Quỷ Hoàng sau đó túm lấy hai chân tên này. 

 Nhìn thấy cảnh này, Bích Du ở bên dưới không dám xem nữa, cô như thể biết được Diệp Thành sắp thi triển tuyệt kĩ gì, ở Đại Sở, người bị hắn đánh khi dùng cách đánh này thật sự rất thê thảm, cảnh tượng đó vẫn còn in sâu trong kí ức của cô. 

 Phụt! 

 Thần tử Quỷ Hoàng lập tức phun ra máu, hắn bị Diệp Thành đánh tới mức lục phủ ngũ tạng suýt chút nữa bay ra ngoài. 

 Khoé miệng người xem giật giật, bọn họ chưa từng thấy tiên nhân còn có thể đánh nhau theo cách này, cũng may thân xác thần tử Quỷ Hoàng rắn rỏi, nếu đổi lại là người khác ở cảnh giới Hoàng thì đã bị đánh thành một đống từ lâu rồi. 

 A…! 

 Thần tử Quỷ Hoàng rít lên, hắn muốn thoát ra nhưng Diệp Thành lại không cho hắn cơ hội. 

 Cho ngươi kêu đấy! 

 Diệp Thành đại triển thần uy, hắn liên tiếp quăng thần tử Quỷ Hoàng rồi lại nện xuống đất. 

 Từng tiếng ‘bịch bịch’ là âm thanh duy nhất vang vọng khắp không gian, mỗi lần thần tử Quỷ Hoàng bị quật xuống đại địa đều chấn động, mỗi lần hắn ngã xuống, trái tim người xem lại đập mạnh hơn bao giờ hết. 

 Đừng nói là bị quăng, chỉ nhìn thôi đã thấy đủ đau đớn rồi! 

 Rất nhiều người cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, bị Hoang Cổ Thánh Thể túm như vậy, là ai thì cũng thê thảm cả thôi. 

 Tên nhãi kia, còn không dừng tay! 

 Trưởng lão của Quỷ Hoàng Tông đừng ngồi không yên, bọn họ lần lượt tiến lên trước, vốn dĩ Thần Tử của bọn họ đã có thể đứng dậy và có một cú trở mình ngoạn mục rồi nhưng hiện giờ xem ra nếu không ngăn lại thì kết cục thật sự khó lường. 

 Diệp Thành cũng thức thời, ba tu sĩ Chuẩn Thánh tới rồi nên hắn lập tức thả thần tử Quỷ Hoàng ra. 

 Lại nhìn sang thần tử Quỷ Hoàng lúc này, hắn đã không còn hình dạng con người nữa, cả cơ thể méo xệch, lục phủ ngũ tạng toàn thân, kì kinh bát mạch, tứ chi bách hài tan nát, nguyên thần cũng đều trọng thương. 

 Điều khiến người ta kinh ngạc đó là thần tử Quỷ Hoàng không bị đánh ngất. 

 Ta không tin! 

 Thần tử Quỷ Hoàng gào thét, lục phủ ngũ tạng cứ thế phun ra với máu, hắn không thể chấp nhận sự thật này. 

 Hắn là ai, là Thần Tử của Quỷ Hoàng Tông, cơ thể mang theo huyết mạch cao quý, dung hợp với tinh cốt cùng kì của Tiên tộc, khả năng chiến đấu lên cao, đạt được tu vi cảnh giới Hoàng thực thụ ấy thế mà bị một tu sĩ cảnh giới Thiên đánh tàn phế. 

 Điều khiến người ta khó chấp nhận được nhất đó chính là hắn lại một lần nữa bại dưới tay Diệp Thành, khi ở buổi đấu giá hắn bị chọc tức đến mức phun ra máu và ngất xỉu, bây giờ lại bị đánh tới mức tàn phế dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người. 

 Sau hai lần liên tiếp nhưu vậy, từ ngày hôm nay trở đi cái tên thần tử Quỷ Hoàng sẽ trở thành trò cười của cả tinh vực này. 

 Phụt! 

 Thần tử Quỷ Hoàng phun ra cả miệng máu rồi ngất lịm đi, đạo tắc căn cơ bị tổn hại nghiêm trọng, tu vi về sau chăc chắn sẽ chỉ dừng lại ở cảnh giới Hoàng, sự cao ngạo của hắn sẽ không còn tồn tại sau trận chiến này. 

 Diệp Thành! 


 Ba tu sĩ Chuẩn Thánh phẫn nộ nhưng lại không dám đối đầu với Lăng Tiêu Cung, bọn họ lập tức đỡ lấy thần tử Quỷ Hoàng bay vào hư thiên. 

 Cảnh tượng này thật sự là một sự mỉa mai, thần tử Quỷ Hoàng hùng hồn tới đây những tưởng rằng sẽ phải ngạo nghễ lắm, nhưng không ai ngờ tới không những không thể thể hiện mà còn bị đánh tới mức tàn phế. 

 Sau khi cả ba người rời đi, tất cả mọi người mới quay sang nhìn Diệp Thành, ánh mắt ai nấy đều thay đổi. 

 Tinh vực này từ trước đến nay đều giữ thế chân vạc, thần tử của hai gia tộc đều bị Diệp Thành đánh tàn phế, huyết mạch thánh thể này đúng là không phải nói chơi, đánh đấm với người khác thì ngươi đúng là chỉ biết đánh người ta đến chết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.