“Bốn mươi nghìn”.
“Ta trả năm trăm nghìn”.
“Bảy trăm nghìn”.
Tiếng la hét nối nhau vang lên trong lầu các đấu giá, khung cảnh náo nhiệt, mùi thuốc súng tràn ngập khắp nơi.
Vật phẩm đấu giá thứ ba của toà lầu các diễn ra buổi đấu giá là một tông bí quyển, nghe Trường Thiện Chân Nhân nói, nó ghi lại những bí thuật cổ xưa, chính vì điều này mà rất nhiều người đã tham gia đấu giá, trong đó cũng không ít Chuẩn Thánh.
Khi cuộc đấu giá đang diễn ra sôi nổi, Diệp Thành dừng lại trước nhã gian trên lầu ba, chính là nhã gian mà Bích Ba đang ngồi.
Bên trái và bên phải cửa nhã gian có một bà lão mặc áo đen và một bà lão mặc áo trắng, hai người họ như thần giữ cửa, đứng còn thẳng hơn lao, thấy Diệp Thành tới, sắc mặt họ trở nên âm trầm.
“Tiểu tử, cô ấy không phải là người mà ngươi có thể tiếp cận đâu”, bà lão mặc y phục đen hắng giọng, “đừng mơ mộng”.
“Đã hiểu”, Diệp Thành ngoáy tai.
“Hiểu rồi còn không xuống đi, ngươi muốn chết à?”
“Bà bà, cho hắn vào đi”, trong nhã gian vang lên giọng của tiên tử Bích Ba.
“Vâng, thần nữ”, hai bà lão đáp lại, sau đó đều nhìn Diệp Thành ý bảo vào đi, sau khi vào điều gì nên nói thì nói, không nên nói thì đừng nói, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Diệp Thành bĩu môi, nhấc chân bước vào cánh cửa ánh sáng.
Bước vào nhã gian lại là một khung cảnh khác, nhã gian tự hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654590/chuong-1684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.