Chương trước
Chương sau
Gầm! Gầm! 

 Trên đài đấu đan, tiếng rồng gầm vang lên không ngớt, nhìn về nơi phát ra âm thanh thì thấy phát ra từ lư luyện đan của Khô Nhạc. 

 Lư luyện đan đó thật sự rất phi thường, toàn thân ánh vàng rực rỡ, tản ra tứ phía, trên thân khắc đầy hoa văn hình rồng, mơ hồ còn có thể thấy long khí bao quanh, từng tia đều tản ra khí tức vô cùng nặng nề. 

 Thứ tốt! 

 Diệp Thành bỏ một bụi linh thảo vào trong lư, nhìn chằm chằm lư luyện đan của Khô Nhạc với đôi mắt sáng quắc. 

 Với nhãn giới của hắn đương nhiên nhìn ra chỗ phi thường của lư luyện đan đó, nó là một pháp bảo cổ đại, được đúc từ tiên kim, còn được ngâm trong máu rồng, dùng lư này để luyện đan thì đúng là tuyệt vời. 

 Diệp Thành thu lại ánh mắt, hắn nhìn lư luyện đan của mình, so với lư luyện đan của Khô Nhạc, lư của hắn đúng chỉ là hạng tầm thường. 

 Tất cả đều là của ta! 

 Diệp Thành cười khẩy trong lòng, đến khi tiêu diệt được Khô Nhạc thì lư luyện đan của ông ta cũng sẽ trở thành nguyên liệu nuôi dưỡng Hỗn Độn Đỉnh. 

 Gừ! Gừ! 

 Trên lư luyện đan của Khô Nhạc, tiếng rồng gầm vẫn không ngừng vang lên, và cũng là âm thanh duy nhất trên Linh Đan Sơn. 

 Mọi người đều đang tập trung vào đài đấu đan, màn đấu đan giữa hai luyện đan sư đỉnh phong của U Đô là một cuộc đối đầu gay cấn, không thể bỏ lỡ một cảnh tượng nào, kịch hay thế này nghìn năm hiếm gặp. 

 Phủ chủ của Đan Phủ đấu đan với Khô Nhạc Chân Nhân? 

 Tin tức này từ Linh Đan Sơn lan xuống, thoáng chốc đã lan khắp tầng tám của U Đô. 

 Trong thoáng chốc, tầng thứ tám của U Đô trở nên náo nhiệt, dù là chủ cửa hàng, chủ quầy hàng ven đường, chủ tửu lâu hay những ông lão và tán tu đã bế quan cũng đều chạy ra, tập trung về phía Linh Đan Sơn. 

 Không chỉ tầng tám mà phía dưới tầng tám cũng có không ít người chạy lên hóng hớt. 

 Nhược Thiên Chu Tước nói rồi, hôm nay là trường hợp đặc biệt, không có lệnh bài thông hành cũng có thể lên tầng tám. 

 Lệnh này vừa ban ra, tất cả mọi người của U Đô từ tầng một đến tầng bảy đều phát điên, đi thẳng lên tầng tám. 

 Nhược Thiên Chu Tước làm vậy không phải để cho mọi người chứng kiến Diệp Thành đánh bại Khô Nhạc, mà là muốn sau khi đấu đan xong, trừng trị Khô Nhạc trước mặt toàn thể người dân U Đô, bà muốn Khô Nhạc chết một cách tâm phục khẩu phục. 

 Nhìn từ xa, bóng người trên hư thiên là vô tận, Linh Đan Sơn khổng lồ chật kín người vây quanh, che lấp ánh mặt trời, giống như thuỷ triều tựa như biển lớn, số lượng không thể đo lường, trong đó có rất nhiều tu sĩ cường đại. 

 Nhưng khi mọi người nhìn thấy người được gọi là phủ chủ của Đan Phủ, ai nấy đều sững sờ: Diệp Thành? 

 Vẻ mặt mọi người đều sửng sốt và bàng hoàng. 

 Ký ức của các cao thủ đỉnh phong về đêm đó đến giờ vẫn còn như mới, Diệp Thành vì cứu lão tổ nhà họ Mục mà đánh lại Âm Thực Vương, sau đó lại bị Âm Thực Vương đuổi giết ra khỏi Chu Tước Tinh, mọi người đều cho rằng Diệp Thành đã chết. 

 Bây giờ lại thấy Diệp Thành, hắn chẳng những còn sống mà còn là phủ chủ của Đan Phủ, điều này khiến mọi người ngỡ ngàng trở tay không kịp. 

 “Tuyệt vời lắm”, trong đám đông, có người tặc lưỡi cảm thán, nhìn kỹ lại thì thấy là Phạm Thống. 

 “Đều là hàng xóm mà ngươi ăn ở kiểu gì vậy?”, tám vị Chuẩn Hoàng nhìn Phạm Thống từ đầu đến chân một lượt. 

 “Các ngươi còn có mặt mũi mà nói ta à? Dù sao lão tử cũng là cảnh giới Hoàng đấy”. 

 “Ôi chao, trùng hợp thật!”, tiếng cười ung dung mang theo vẻ quyến rũ vang lên, Hồ Tiên Nhi cũng đã tới. 

 “Tiên Nhi, cô cũng tới à?”, Phạm Thống xoa xoa tay, cười bỉ ổi tiến lại gần, hít hà thật sâu: “Oa, vẫn quyến rũ như thế”. 

 “Cút”. 

 “Đấu đan cược mạng đó!”, khi mấy người đang nói chuyện thì mọi người tứ phía đều thở dài cảm thán. 

 “Khô Nhạc là luyện đan sư cấp bảy, Diệp Thành điên rồi sao?” 

 “Ta không cho là vậy”, một lão bối tu sĩ vuốt râu: “Ngươi nghĩ Diệp Thành là kẻ ngốc sao? Dám đấu đan cược mạng với Khô Nhạc, đương nhiên hắn phải có chỗ để dựa vào, ai thắng ai thua còn chưa biết đâu”. 

 “Tướng công, nếu không cẩn thận là hắn sẽ không thể trở mình mất!”, ở một góc khác, Bạch Tố Tố bế Tiểu Sĩ Lâm, nhẹ giọng nói. 

 “Thánh chủ Thiên Đình uy chấn thiên hạ, mỗi truyền thuyết của ngài ấy đều là thần thoại”, Lý Tiêu cười thản nhiên, trong mắt tràn đầy tự tin đối với Diệp Thành, đây là lòng tin xuất phát từ tận đáy lòng. 

 “Chàng tin hắn thì ta cũng tin hắn”, Bạch Tố Tố khẽ cười. 

 Trên đài đấu đan, Diệp Thành và Khô Nhạc vẫn đứng đó, mỗi người đều đang điều khiển ngọn lửa để tôi luyện tinh hoa dược thảo. 

 Diệp Thành thong thả cho từng bụi linh thảo vào lư luyện đan, thi thoảng cũng liếc nhìn Khô Nhạc ở phía đối diện. 

 Phải nói rằng tuy Khô Nhạc làm đủ loại chuyện xấu, nhưng thuật luyện đan đúng là không phải hư danh, ông ta là luyện đan sư có cấp bậc cao nhất mà hắn từng thấy cho đến giờ, cũng là luyện đan sư có trình độ luyện đan cao nhất. 

 Ngươi sẽ rất thảm! 

 Khi Diệp Thành nhìn Khô Nhạc thì ông ta cũng ngước mắt lên, trong mắt có tia máu và ánh sáng của sự tham lam. 

 Diệp Thành chẳng thèm để ý, ông luyện của ông, ta luyện của ta, ông là luyện đan sư cấp bảy, ta cũng là luyện đan sư cấp bảy, trong thần hải của lão tử còn có Đan Tổ Long Hồn, chẳng nhẽ lại không hơn luyện đan sư cấp bảy là ông? 

 Thời gian trôi qua rất nhanh, màn đêm bắt đầu buông xuống, những người theo dõi không một ai bỏ về giữa chừng. 

 Nhìn lên ghế cao, Nhược Thiên Chu Tước và Mục Huyền Công đều đang nhắm mắt dưỡng thần, chuẩn bị bắt Khô Nhạc bất cứ lúc nào. 

 Sắp xuất đan rồi! 

 Không biết qua bao lâu mới nghe Nhược Thiên Chu Tước khẽ nói. 

 Đùng! 

 Nhược Thiên Chu Tước vừa dứt lời thì nghe thấy một tiếng nổ trên hư thiên, không ngờ lại có sấm sét xuất hiện. 

 Đan lôi? 

 Các luyện đan sư đều giật mình, dường như biết đan lôi mang ý nghĩa gì, tu sĩ có thể dẫn ra thiên kiếp là do trời cao ghen tị, đan cũng có linh hồn, cũng như vậy, đan lôi là kiếp của đan. 

 Xuất đan! 

 Trên đài đấu đan vang lên tiếng hô của Khô Nhạc. 

 Sau đó một tia đan hồng đen kịt phóng thẳng lên trời, hoá thành hình ảnh một con rồng, gào thét bay xung quanh sấm sét cuồng nộ. 

 Đan bảy vân! 

 Người xem vô cùng phấn khích vì được tận mắt chứng kiến sự ra đời của linh đan bảy vân. 

 Cửu U Đan bảy vân! 

 Đám Nhạc Sơn đều nở nụ cười, nụ cười có phần gớm ghiếc, như thể bọn chúng đã nhìn thấy cảnh chết thảm của Diệp Thành. 

 Khô Nhạc cũng vậy, ông ta để lộ hàm răng trắng âm u, trong mắt là vẻ tham lam và dữ tợn, dường như ông ta cũng đã nhìn thấy cảnh chân hoả và huyết mạch Thánh thể của Diệp Thành thuộc về mình. 

 Đoàng! 

 Khi Khô Nhạc và Nhạc Sơn đang cười bỡn cợt thì trên hư thiên lại xuất hiện sấm sét. 

 Lư luyện đan của Diệp Thành cũng phóng ra một tia đan hồng, đó là tiên quang màu vàng, hoá thành hình một con rồng màu vàng và cũng dẫn ra đan lôi, kim long bay quanh sấm sét. 

 “Đây là…”, mọi người có mặt đều đồng thời đứng bật dậy, nhìn lên hư thiên với vẻ không thể tin được. 

 “Đan… Đan bảy vân”, ai nấy đều há hốc mồm, cảm giác miệng lưỡi khô khốc. 

 “Diệp Thành cũng là luyện đan sư cấp bảy?” 

 “Không ngờ Diệp Thành cũng có thể luyện ra linh đan bảy vân”. 

 “Trời ơi! Không ngờ U Đô của ta lại có hai luyện đan sư cấp bảy”. 

 “Tiên Vũ Đan, không thể nào, không thể nào”, Khô Nhạc lảo đảo lùi về sau một bước, hai mắt lồi lên nhìn chằm chằm trời sao, sấm sét màu vàng chói lọi trong mắt ông ta. 

 “Không thể nào, không thể nào”, đám Nhạc Sơn cũng loạng choạng lùi lại phía sau, đồng tử co lại chỉ còn cỡ đầu kim. 

 “Đan bảy vân, đó là Tiên Vũ Đan bảy vân đấy”. 

 “Quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người”, so với đám Nhạc Sơn, Nhược Thiên Chu Tước, Mục Huyền Công, Hồ Tiên Nhi, Niệm Vi, Bạch Tố Tố, Lý Tiêu và các luyện đan sư của Đan Phủ bình tĩnh hơn nhiều, vì họ đã không chỉ một lần nhìn thấy Diệp Thành luyện chế ra linh đan bảy vân. 

 Đây mới là đấu đan thực thụ chứ! 

 Nhược Thiên Chu Tước đứng dậy, ngẩng đầu theo dõi hai con rồng đang chiến đấu trên bầu trời sao. 

 Ai mạnh ai yếu nhìn là biết! 

 Mục Huyền Công cũng đứng dậy, vuốt râu ngẩng đầu nhìn lên hư thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.