“Xin lỗi, xin lỗi, ta tới muộn”, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Diệp Thành bước xuống phía trước đại điện.
“Dẫn bao nhiêu người tới thế này, không tới muộn mới là lạ”, có người tỏ vẻ khó hiểu như thể có thể nghĩ tới cảnh tượng Diệp Thành dẫn hơn mười nghìn người xếp thành hàng truyền tống tới, cảnh tượng đó hoành tráng vô cùng.
“Ngươi còn dám tới?”, không đợi Diệp Thành lên tiếng tiếp, Nhạc Chân đã nạt nộ.
“Nhạc các lão nói vậy không phải rồi”, Diệp Thành tỏ vẻ hoang mang, “ta là luyện đan sư của U Đô, chân nhân mừng thọ ta sao có thể không tới tặng quà, hay là Linh Đan Các không hoan nghênh ta?”
“Ngươi…”
“Đương nhiên là hoan nghênh rồi”, Nhạc Chân còn chưa nói xong thì Khô Nhạc đã ngắt lời, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, ông ta không thể hiện thất lễ được.
“Vẫn là chân nhân thấu tình đạt lí”, Diệp Thành liếc nhìn Nhạc Chân sau đó hành lễ với Khô Nhạc Chân Nhân, “nghe đại danh chân nhân đã lâu, hôm nay được gặp mặt quả là tiên nhân truyền thế”.
“Phủ chủ Đan Phủ quá khen”, Khô Nhạc vẻ mặt tươi cười nhưng lại không nhìn thẳng Diệp Thành.
“Nào nào, tránh ra một chút”, Diệp Thành lùi về sau một bước lên tiếng hô hào khiến tất cả những người có mặt phải ngỡ ngàng, không biết tên phủ chủ thàn bí này rốt cục muốn làm gì, đến cả Nhược Thiên Chu Tước và Mục Huyền Công cũng phải đưa ánh mắt về phía này, không biết Diệp Thành định cho bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654551/chuong-1645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.