“Ta nghe nói ngươi lại luyện chế được một viên đan dược nữa à?”
“Ngươi chỉ cần nói có lợi hại hay không thôi?”
“Đừng đắc ý nữa, ta cũng có thể luyện ra được”.
Bên ngoài linh sơn Đan Phủ, dưới sự chú ý của tất cả mọi người, các luyện đan sư của Đan Phủ đứng thảo luận cùng nhau, người nói chuyện, người tán gái, cảnh tượng cực kỳ náo nhiệt.
Thấy vậy Nhạc Chân nhíu mày, ánh mắt đầy vẻ khinh thường, trong mắt ông ta, luyện đan sư của Đan Phủ vẫn là những người đẳng cấp thấp, nếu cho ông ta một cơ hội nữa, ông ta cũng vẫn không chọn họ.
Nhưng tình hình hiện tại thế nào? Để tấn công Đan Phủ, ông ta vẫn sẵn sàng tạo mối quan hệ, cho họ cơ hội.
Nhạc Chân tin chắc rằng chỉ cần mình cho cơ hội thì với danh tiếng của mình và sức hấp dẫn của Linh Đan Các, luyện đan sư của Đan Phủ chắc chắn sẽ tranh nhau đi theo mình, chỉ cần dẫn luyện đan sư của Đan Phủ về thì Đan Phủ sẽ trở nên hữu danh vô thực.
Nghĩ đến đây, khoé miệng Nhạc Chân cong lên tạo thành nụ cười giễu cợt, ông ta nhìn về phía đỉnh núi Đan Phủ, dường như có thể nhìn thấy Diệp Thành đang vắt chân uống rượu xuyên qua làn mây mù và cấm chế của Đan Phủ.
“Ta nói này Nhạc các lão, rốt cuộc ông có chọn không?”, Diệp Thành liếc nhìn Nhạc Chân.
“Đối đầu với Linh Đan Các của ta, ngươi sẽ chết rất thảm”, Nhạc Chân khịt mũi lạnh lùng.
“Xuỳ”, Diệp Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654547/chuong-1641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.