Lý Tiêu vẫn ở trong núi sâu chờ đợi Diệp Thành lúc này vẻ mặt lo lắng thấy rõ, hắn cảm thấy có phần hối hận vì đã nói ra chuyện cũ thê thảm của mình khiến Diệp Thành đại náo Kim Sơn Tự, nếu như Diệp Thành lại biến mất thì hắn sẽ vô cùng day dứt.
Phụt! Phụt! Phụt!
Trên Kim Sơn Tự, Diệp Thành liên tục bị thương, thánh thể mạnh mẽ cũng khó tránh khỏi niệm lực tín ngưỡng đáng sợ.
Có điều phía Pháp Hải cũng không khá khẩm hơn là bao, bị Diệp Thành sát phạt lùi lại, mặc dù là hoà thượng, coi mọi thứ đều nhẹ như không nhưng lúc này bọn họ lại tỏ ra vô cùng kinh ngạc, đây chính là khả năng chiến đấu của một tu sĩ cảnh giới Thiên nên có sao?
Vạn phật triều tông!
Bảo tướng của Pháp Hải trang nghiêm, ông ta sử dụng đại thuật của nhà phật, phía sau có một hình phật khổng lồ màu vàng kim xuất hiện, kim quang vạn đạo như ngọn núi sừng sững.
Ở đó, Diệp Thành bị đả phá một chưởng lập tức bay đi.
Tốt lắm!
Diệp Thành dừng chân, trong chốc lát mở ra ma đạo, khả năng chiến đấu lại lần nữa tăng vọt, hắn tay không xông lên tung ra bát hoang chưởng dung hợp với nhiều bí pháp, từng chưởng đánh dội lên hình phật khổng lồ kia.
Bang! Bang! Bang!
Đại phật rất vững chãi, phật quang bao quanh, nắm đấm của Diệp Thành đánh vào bên trên giống như đánh vào sắt đá cứng rắn vậy.
Lão tử không tin!
Diệp Thành nghiến răng nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654535/chuong-1629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.