Lại là đường phố náo nhiệt, Diệp Thành che mặt trốn ở đằng xa, nhìn chằm chằm gương thần đang lơ lửng trước cửa sòng bạc của nhà họ Mục.
Đi vào chưa được một phút đã bị ném ra ngoài, Diệp Thành có lý do để khẳng định vấn đề nằm ở chiếc gương thần ấy, chắc chắn nó đã nhìn thấu thân phận của hắn nên sòng bạc mới có chuẩn bị trước.
Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!
Diệp Thành vò đầu bứt tai, cứ tưởng dùng Thái Hư Che Hồn là có thể kiếm được nhiều tiền, bây giờ xem ra cách này không thực tế lắm, chỉ cần gương thần còn đó thì chắc chắn hắn đi vào một lần, bị ném ra một lần.
Vớ vẩn thật!
Diệp Thành thầm mắng, nếu nơi đây không phải U Đô thì hắn sẽ không chút do dự giương cung bắn vỡ gương thần kia.
Ấy?
Khi đang buồn rầu bực bội, lòng Diệp Thành chợt rung lên.
Người chuyển kiếp!
Diệp Thành chợt xoay người, đi thẳng về một hướng, đó là hướng truyền tống trận thông tới tầng thứ ba của U Đô, hơn nữa càng tới gần hướng đó, cảm giác quen thuộc càng mãnh liệt hơn.
Là ai? Là ai?
Tốc độ của Diệp Thành rất nhanh, hắn đi qua đường phố náo nhiệt cuốn theo từng cơn gió, rất nhiều quầy hàng bị lật lên, cũng có rất nhiều người bị xô ngã, dấy lên một tràng tiếng mắng chửi.
Diệp Thành chẳng thèm quan tâm đến những điều này.
Lúc này hai mắt hắn đang nhìn chăm chú về hướng trung tâm thành, tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654463/chuong-1557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.