Chương trước
Chương sau
Màn đêm mịt mờ, khói mù bi thương bao trùm toàn bộ Nam Sở, ánh mắt mọi người đều tối đi. 

 Thánh chủ Diệp Thành của họ không thành công lên được cảnh giới Chuẩn Thiên viên mãn, hy vọng của họ cũng bị dập tắt, họ không còn nhìn thấy một chút ánh sáng nào trong đất trời tối đen này nữa, bởi vì nơi này giống như chốn địa ngục. 

 Diệp Thành đi tới, bước từng bước nặng nề lên tường thành Nam Sở. 

 Mái tóc dài của hắn trắng như tuyết, hắn có phần không dám nhìn thẳng vào mắt mọi người, bởi vì hắn đã phá vỡ mọi hy vọng. 

 Diệp Thành im lặng dừng bước, khoé miệng còn có tia máu trào ra, hắn lẳng lặng nhìn về phương Bắc, dường như có thể nhìn thấy Thiên Ma Đại Đế đang ung dung nằm trên vương toạ từ nơi cách cả hàng triệu dặm. 

 “Hoang Cổ Thánh Thể, bản đế cho ngươi một cơ hội đầu hàng trước Thiên Ma Vực của ta”, đột nhiên một giọng nói hư ảo mà uy nghiêm vang lên trên Nam Sở, vang vọng khắp vùng đất phía Nam Đại Sở. 

 Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào Diệp Thành. 

 Không chỉ tu sĩ Đại Sở mà đại quân Thiên Ma đang chuẩn bị đợt tấn công mới cũng nghe thấy. 

 Mọi người đều không phải kẻ ngốc, ý trong lời nói của Thiên Ma Đại Đế đã quá rõ ràng, một bậc Đại Đế mà lại cho một cảnh giới Chuẩn Thiên cơ hội, điều này với Diệp Thành mà nói là vinh quang cỡ nào! 

 “Lời của bản đế luôn luôn có hiệu lực”, dưới sự chú ý của tất cả mọi người, giọng nói tàn độc của Thiên Ma Đại Đế lại vang lên. 

 “Ông cũng là Đại Đế thống trị cả một thế giới, đã từng thấy huyết mạch Thánh thể nào phục tùng chưa?”, Diệp Thành nhàn nhạt đáp, dù đối mặt với Đại Đế, vẻ mặt hắn vẫn không có chút dao động. 

 “Tốt lắm”, Thiên Ma Đại Đế cười nhạt, lại khép hờ mắt nghỉ ngơi: “Tiếp tục đánh”. 

 Thiên Ma Đại Đế còn chưa dứt lời, đại quân Thiên Ma đã kéo đến, giống như thuỷ triều đen kịt ập thẳng về tường thành Nam Sở. 

 Keng! 

 Diệp Thành lập tức rút sát kiếm, đứng trên tường thành Nam Thiên Môn như một bức tượng đài không bao giờ sụp đổ, hành động của hắn đã nói với tất cả mọi người rằng dù không có cơ hội chiến thắng, hắn cũng sẽ dẫn tu sĩ Đại Sở chiến đấu đến thời khắc cuối cùng. 

 Tu sĩ Đại Sở hít sâu một hơi, lại nắm chặt sát kiếm, bước lên tường thành. 

 Dù hy vọng đã vụt tắt nhưng họ vẫn chưa thua, Đại Sở còn một phần sức chiến đấu thì họ vẫn sẽ dùng máu của mình để bảo vệ vùng đất này, những người có thể đứng ở đây đều đã xem nhẹ cái chết từ lâu. 

 Bùm! Rầm! Uỳnh! 

 Hư thiên sát trận của đại quân Thiên Ma nhắm chuẩn vào Nam Sở, trận đại chiến lại nổ ra. 

 Trên tường thành Nam Sở, hàng vạn hư thiên sát trận đã xếp hàng trên hư thiên, bắn ra hết đợt thần mang này đến đợt thần mang khác. 

 Phụt! Phụt! Phụt! 

 Máu bắn tung tóe, quân Thiên Ma liên tiếp ngã xuống. 

 Nhưng dù vậy vẫn lại có quân Thiên Ma khác xông lên, giao chiến chưa tới một phần tư giờ mà tường thành đã bị chọc thủng một lỗ. 

 Giết! 

 Kẻ nào giết được Hoang Cổ Thánh Thể sẽ được một giọt máu Đế! 

 Càng nhiều ma tướng Thiên Ma xông lên tường thành Nam Thiên Môn hơn, vì Diệp Thành ở đây, máu Đế với chúng mà nói thật sự quá có sức hấp dẫn. 

 Muốn lấy mạng của ta phải dùng máu để đổi! 

 Giọng Diệp Thành vang dội, hắn bước ra thoắt cái đã tới trước mặt một ma tướng, ma tướng kia còn chưa phản ứng lại thì đã bị thần mang Thần Thương bắn thẳng vào thần hải, đầu ông ta bị chém rụng ngay tức thì, một ma tướng bị tuyệt sát trực diện. 

 Chết đi! 

 Một ma tướng khác lao đến, trên đầu lơ lửng một chiếc lư đồng, nghiền nát nửa khoảng hư thiên. 

 Diệp Thành không nói lời nào, trở tay đập nát lư đồng, đẩy lùi ma tướng đó, ông ta vừa ổn định thân thể đã thấy một thanh sát kiếm màu đỏ xuất hiện, đâm thẳng vào đầu mày của mình. 

 Phía sau lại có ba ma tướng khác xông lên, trên đầu ai cũng lơ lửng sát khí. 

 Diệp Thành đột nhiên xoay người mở ma đạo, khí ác sát cuồn cuộn mang theo bí pháp thôn thiên còn có nhiều ma tính hơn của đám ma tướng, trong phạm vi nghìn trượng, ngoài ba ma tướng còn có một ma binh. 

 Trấn áp! 

 Ba ma tướng lao lên, đồng loạt ngự động sát khí. 

 Nhưng sát khí của chúng còn chưa bắn ra thần uy đã bị Hỗn Độn Thần Đỉnh bay ra từ chân mày của Diệp Thành nghiền ép nổ tung trong phút chốc. 

 Ma binh như biển lớn tấn công tường thành, vẻ mặt ai nấy đều tàn bạo, mục tiêu của chúng rất rõ ràng, đó chính là Diệp Thành. 

 Không biết ai cho chúng dũng khí để giết Diệp Thành, có lẽ là lời nói của Thiên Ma Đại Đế quá có sức hấp dẫn, đám ma tướng được khích lệ, quên mất thực lực cường đại của Diệp Thành. 

 Vạn Kiếm Triều Tông! 

 Diệp Thành đột ngột vung kiếm, vạn kiếm rung lên hình thành một kiếm trận, quét sạch từng tốp từng tốp Thiên Ma, đại chiêu quần công Vạn Kiếm Triều Tông không có tác dụng với ma tướng, nhưng lại rất có hiệu quả với đám ma binh này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.