A…!
Khi tất cả ma quân còn đang chấn động thì bên ngoài tường thành Nam Sở đã vang lên tiếng gào thét đau đớn của Hắc Ám Ma Quân.
Nhìn từ xa, ông ta lảo đảo, đau đớn ôm ngực, thân thể không ngừng nứt toác, máu đen bắn ra, chân nguyên, tinh khí, bản nguyên khắp người, đến linh hồn cũng bị Luân Hồi Ấn kỳ lạ đó hoá giải.
Đây…!
Dù là tu sĩ Đại Sở hay đại quân Thiên Ma cũng đều sững sờ.
Một chưởng đó của Diệp Thành thật sự đáng sợ như vậy sao?
Không thể nào! Không thể nào!
Hắc Ám Ma Quân loạng choạng lùi lại, điên cuồng gào thét, đôi mắt màu máu nhìn chằm chằm Diệp Thành với vẻ khó tin. Ông ta đã nhận ra đó là Luân Hồi Ấn, sao ông ta lại không biết Luân Hồi Ấn kinh khủng thế nào, đó là cấm kỵ với ý nghĩa sâu xa đến Đại Đế cũng khó lĩnh ngộ được, vậy mà một cảnh giới Chuẩn Thiên lại có thể thông thạo.
Trong nháy mắt, ông ta hiểu ra tại sao Diệp Thành có thể giết được Thiên Ma Quân, có lá bài tẩy này, một khi Thiên Ma Quân trúng chiêu chắc chắn sẽ bị trọng thương.
Diệp Thành làm như không nghe thấy tiếng gào thét của Hắc Ám Ma Quân, hắn cầm Huyết Linh Thần Đao xông tới, đôi mắt đầy tơ máu nhìn chằm chằm Hắc Ám Ma Quân, món nợ máu của Đại Sở cần có người trả lại.
Ở bên kia, Cơ Tuyết Băng cầm Huyền Linh Thần Kiếm, sát khí thông thiên, muốn lấy đầu của Hắc Ám Ma Quân huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654361/chuong-1455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.