Chương trước
Chương sau
Rút! 

 Giữa thiên địa tối tăm, giọng nói của Diệp Thành mang theo uy nghiêm vô thượng vang vọng khắp đất trời. 

 Bắc Chấn Thương Nguyên đã bị đại quân Thiên Ma đạp bằng, những ai có thể được cứu ra ngoài thì đã được cứu ra, những người nào không được cứu cũng đã hoá về với cát bụi, đại quân Thiên Đình, hậu duệ các hoàng đế đều nhất loạt lùi về sau. 

 Trận chiến này đến quá đột ngột, chưa một ai chuẩn bị tâm lí, rơi vào tình cảnh bị động trở tay không kịp. 

 Diệp Thành đặt Hạo Thiên Huyền Chấn xuống, giao cho những người phía sau, chiến tranh thật sự quá tàn khốc, đến cả thời gian đau đớn cũng không có. 

 Hắn là thống soái ba quân, cần chịu trách nhiệm với tướng sĩ, cần chịu trách nhiệm với hậu thế, đại quân của Thiên Ma quá lớn mạnh, muốn đối phó cần sức mạnh lật đổ cả Đại Sở, đây chính là sự khốc liệt của một trận chiến kéo dài. 

 Rầm! Đoàng! Rầm! 

 Thiên địa rúng động, đại quân Thiên Ma sát phạt ra khỏi Bắc Chấn Thương Nguyên. 

 Nhìn thiên địa lúc này là từng vùng biển đen cuộn trào sóng nước nhấn chìm cả sơn hà rộng lớn. 

 Đại quân Thiên Đình, hậu duệ của các hoàng đế lần lượt lùi về sau, mãi cho tới khi lùi về phía sơn mạch trải dài cả hàng triệu dặm về hai hướng đông tây thì mới dừng chân. 

 Bố trận! 

 Chín điện chủ chín phân điện của Thiên Đình hô lên. 

 Đột nhiên, đại quân bị đánh tan nhanh chóng tập hợp, xếp thành đội hình hình vuông giống như cái thảm màu đen choán hợp đại địa cả triệu dặm, đứng lấp hư thiên cả triệu dặm. 

 Vù! Vù! 

 Tiếp đó, hàng nghìn sát trận hư thiên được bố trí rợp trời, hàng chục nghìn sát trận choán lấp hư thiên, gần một trăm nghìn kết giới hộ sơn được giăng lên, hơn hai mươi pháp khí ở cảnh giới thiên được tế gọi ra bảo vệ chư thiên, đợi đại quân Thiên Ma sát phạt tới. 

 “Những gì mang đi được thì mang đi hết, những gì không thể mang đi được thì huỷ hết”, Diệp Thành cầm thần đao huyết linh đứng sừng sững giữa đất trời, giọng nói uy nghiêm lại lần nữa vang vọng khắp hư thiên. 

 Nghe vậy, những người với tu vi yếu lần lượt lùi về sau. 

 Lời nói của Diệp Thành mang theo ý tứ, Bắc Sở bị chiếm đóng chỉ là vấn đề về thời gian, đại quân Thiên Đình sẽ lui về trấn giữ Nam Sở, đây là trận đại chiến kéo dài, tài nguyên tu luyện của Bắc Sở chính là tài sản khiến Bắc Sở có thể đối đầu với đại quân Thiên Ma, tuyệt đối không thể để cho đại quân Thiên Ma. 

 Rõ ràng Diệp Thành lựa chọn tấn công đại quân Thiên Ma ở đây là vì muốn kéo dài thời gian. 

 Bắc Sở cần thời gian để mang theo những tài nguyên tu luyện kia đi, phía Dương Đỉnh Thiên cũng cần thời gian đưa người phàm rút về Nam Sở, Nam Sở cần thời gian củng cố tường thành, tường thành chính là bức chắn cuối cùng của Đại Sở. 

 “Huỷ đi ma trụ chọc trời này còn khó hơn lên trời”, Thái Hư Cổ Long nhìn về phía Bắc Chấn Thương Nguyên như thể có thể trông thấy ma trụ đen kịt chọc trời dù cách đó không biết bao nhiêu dặm. 

 “Đại quân Thiên Ma mạnh hơn chúng ta gấp mười lần”, Tử Huyên lên tiếng, ánh mắt nghiêm nghị, “dưới sự áp chế tuyệt đối, chúng ta lấy gì để đánh lại dành về Bắc Chấn Thương Nguyên?” 

 “Liễu Dật, nếu chúng ta chết thì huynh phải đảm nhận chức vị Thánh Chủ Thiên Đình”, khi hai người đang nói chuyện thì Diệp Thành đứng giữa hư thiên lại lần nữa lên tiếng, giọng nói uy nghiêm như giao phó hậu sự. 

 “Tiểu tử, ngươi đừng nói bừa”, Thái Hư Cổ Long trầm giọng lên tiếng. 

 “Cả Đại Sở này cũng chỉ có ta có thể sát phạt tới trước thiên ma trụ”, Diệp Thành vẫn nói với giọng bình tĩnh. 

 “Ta”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng nhưng không biết nói gì. 

 Quả thực dùng tiên luân thiên đạo bay vào trong hố đen không gian có thể tránh được đại quân Thiên Ma, cả Đại Sở này cũng chỉ có Diệp Thành có thể làm được. 

 Nhưng Thái Hư Cổ Long cũng biết có thể sát phạt tới trước Thiên Ma trụ và có thể huỷ diệt Thiên Ma trụ đó là hai khái niệm khác nhau, đã biết Thiên Ma trụ là bức màn chắn của mình thì đại quân Thiên Ma sao có thể không phòng ngự, với sức của một mình Diệp Thành sao có thể đấu lại được những tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Đế bị áp chế tu vi? 

 Đến rồi! 

 Khi Thái Hư Cổ Long còn đang trầm ngâm thì giọng nói của Tiêu Phong đã vang vọng khắp đất trời. 

 Nhìn từ xa, đại quân Thiên Ma giống như biển đen vô tận muốn thôn tính cả vùng đất này, từng cặp mắt đỏ ngầu, từng khuôn mặt bạo tàn và khát máu hiện lên khiến sắc mặt của những tu sĩ Thiên Đình tái nhợt. 

 Đột nhiên, hư thiên tuyệt sát trận, hư thiên sát trận, pháp khí cảnh giới Thiên cùng lúc hồi phục loé lên từng lớp thần mang. 

 Phụt! Phụt! 

 Phía đối diện, đại quân Thiên Ma vừa sát phạt tới đã bị đánh tới mức không kịp trở tay, từng lớp người bị tiêu diệt, máu đen nhuốm đẫm trời và đất. 

 Nhưng cho dù là vậy thì đại quân Thien Ma vẫn tấn công từ cả trước, một đám bị tiêu diệt lại có một đám sát phạt lên. 

 Vả lại đại quân Thiên Ma cũng có dự phòng, chúng đưa cả sát trận cổ xưa tới đây, số lượng và uy lực có thể trấn áp cả đại quân Thiên Đình, thần quang ma tính đánh xuyên qua cả kết giới hộ sơn của Thiên Đình. 

 Giết! 

 Các tướng của Thiên Ma cười tôi độc, đại quân Thiên Ma như biển cả choán lấp cả bầu trời và mặt đất. 

 A, ma, ni, ba… 

 Đột nhiên, tất cả tu sĩ của đại quân Thiên Đình đều chắp hai tay lại miệng nhẩm đọc phật kinh cổ xưa, kinh văn như cái chuông lớn với từng luồng phật quang đan xen tịnh hoá những vẩn đục trần thế. 

 Phụt! Phụt! Phụt! 

 Những kẻ trong đại quân Thiên Ma vừa xông lên chỉ cần nhuốm phật quang phật âm thì đều hoá thành tàn tro bay vào hư vô, những kẻ tu vi yếu thì ôm đầu gào thét đau đớn. 

 Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú! 

 Thiên Ma Tướng dưới trướng Thiên Ma Quân hắng giọng lạnh lùng như thể biết được tịnh thế chú phật tổ chuyên nhằm vào tà ma. 

 Đánh trống trận! 

 Thiên Ma Tướng gằn giọng khiến thiên địa nứt lìa. 

 Đột nhiên, chín cái trống trận cổ xưa được lôi ra, phải to bằng cả chục nghìn trượng, trên đó khắc đầy ma văn cổ xưa, toát lên từng luồng khí tức nặng như núi non, mang theo uy thế diệt thế. 

 “Cực Đạo Đế Binh”, Tử Huyên tái mặt, cô tỏ vẻ khó tin. 

 “Nói chính xác hơn là Cực Đạo Đế Binh cổ xưa”, Thái Hư Cổ Long trầm giọng, sắc mặt cũng khó coi thấy rõ, “Thiên Ma Vực có nhiều Cực Đạo Đế Binh như vậy, mặc dù cổ xưa cũ kĩ nhưng uy lực không hề vừa”. 

 Tùng! Tùng! Tùng! 

 Phía đối diện, đại quân Thiên Ma đánh trống trận. 

 Sau từng hồi trống vang lên, một bóng hình khổng lồ hư ảo xuất hiện giữa đại quân Thiên Ma, đứng sừng sững giữa đất trời, thân mặc chiến giáp lạnh băng, trông không khác gì Ma Thần Hồng Hoang, khí thế thôn tính bát hoang, quân lâm thiên hạ, nhìn từ cao xuống thế gian. 

 Tiếng trống rền vang như ma chú, như vang vọng từ cửu u mê hoặc tâm trí con người, có uy lực của bậc đế đạo, ngưng tụ thành sóng văn màu đen bao phủ về phía đại quân của Thiên Đình, nơi nào nó đi qua hư thiên đều nứt ra từng tấc một. 

 A, ma, ni, ba… 

 Tất cả người của đại quân Thiên Đình đều cùng lúc thiêu đốt sức mạnh tu vi nhẩm niệm Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú. 

 Trong chốc lát, phía sau bọn họ xuất hiện một tượng phật hư ảo, phật kim đứng sừng sững giữa đất trời, phần ngực có khắc hoạ chữ Triện, xung quanh phật quang chói lọi, tất cả đều đang nhẩm đọc khiến vạn đạo phật quang phổ chiếu thế gian. 

 Thế rồi phật âm của Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú và ma âm của trống trận Thiên Ma va vào nhau. 

 Rầm! 

 Thiên địa nứt lìa, chốc lát mặt đất, hư thiên, thương không, thiên tiêu, núi non đều hỗn loạn, từng tấc từng tấc nứt lìa, không gian cũng nứt ra nhanh chóng, hố đen không gian xuất hiện. 

 Phụt! Phụt! 

 Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú với uy lực huỷ thiên diệt địa nhằm vào ma âm của Thiên Ma, cho dù là địa quân Thiên Ma hay tu sĩ Thiên Dình thì đều háo thành tàn tro, không thấy xương cốt. 

 Rầm! 

 Sau tiếng động mạnh giữa đất trời chính là kim phật vạn trượng xuất hiện. 

 Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú yếu thế, hoặc có thể nói là đại quân Thiên Đình yếu thế hơn, phật quang bị trấn áp, ma âm của trống trận Thiên Ma quét tới, đòn công kích chuẩn xác khiến từng lớp người của Thiên Đình phải bỏ mạng, cả kết giới hộ sơn bị chấn động đến mức nứt lìa. 

 Giết cho ta! 

 Trống trận Thiên Ma phát tan Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú và cũng phá huỷ kết giới hộ sơn của Thiên Đình, rất nhiều ma tướng của Thiên Đình lần lượt vung chiến giáo chỉ vào đại quân Thiên Ma. 

 Rầm! Rầm! 

 Đột nhiên, bên trong đại quân Thiên Ma, từng cỗ chiến xa cổ xưa xuất hiện trong không trung, trấn áp thiên địa, bên trên mỗi cỗ chiến xa lao thật nhanh kia đều có một Thiên Ma binh mặc chiến giáp màu đen, tay cầm chiến mâu. 




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.