Chương trước
Chương sau
Diệp Thành đáp xuống một đỉnh núi ở Tinh Nguyệt Cung. 

 Sau đó hắn lấy mặt dây chuyền hình trăng lưỡi liềm và miếng ngọc bội kia ra. 

 Ù! Ù! 

 Đúng như hắn nghĩ, mặt dây chuyền hình trăng lưỡi liềm và ngọc bội đều rung lên, cả hai đều phát ra quầng sáng màu tím, bay ra khỏi lòng bàn tay của hắn rồi quay quanh nhau, thần quang màu tím càng lúc càng rực rỡ chói lọi. 

 Dưới sự quan sát của Diệp Thành, chúng dung hoà làm một, hay có thể nói là ghép lại với nhau. 

 “Quả nhiên là một khối”, Diệp Thành phất tay cầm lấy miếng ngọc bội sau khi đã hợp nhất, hắn nghĩ đây là một miếng ngọc phi thường bị vỡ, mà mặt dây chuyền hình trăng lưỡi liềm và ngọc bội khác kiểu ấy chính là mảnh vỡ của nó. 

 Ù! 

 Ngọc bội trong tay hắn lại khẽ rung lên, một vầng sáng màu tím lan ra khiến toàn thân hắn chấn động. 

 Ngoài chuyện này ra, điều khiến hắn ngạc nhiên nhất là trong khối ngọc vỡ có đạo tắc bí ẩn mà hắn không thể phá, nhìn như bình thường nhưng lại chứa cả thiên địa, tích tụ đạo uẩn vô tận. 

 “Giá trị vượt xa Định Thần Châu”, Diệp Thành lẩm bẩm: “Bất phàm như vậy, rốt cuộc ngươi có lai lịch gì?” 

 “Thánh chủ”, Tinh Nguyệt cung chủ và những người khác lần lượt đáp xuống đỉnh núi. 

 “Bàn bạc xong rồi sao?”, Diệp Thành cất miếng ngọc vỡ đi, mỉm cười nhìn mọi người. 

 “Thánh chủ đã tự chém mình một đao rồi, chúng ta còn có thể nói gì được nữa”, Tinh Nguyệt cung chủ cười khéo léo: “Nếu là mối nhân duyên tốt thì cứ tác thành cho họ đi, Tinh Nguyệt Cung sẽ chọn Thánh nữ khác”. 

 “Tốt lắm”, Diệp Thành khẽ cười, lấy ra một chiếc túi đựng đồ đưa cho Tinh Nguyệt cung chủ. 

 “Thánh chủ, đây…”, Tinh Nguyệt cung chủ vội vàng liếc nhìn túi đựng đồ, sau đó ngỡ ngàng, bên trong chứa đầy linh thạch, có tới hơn chín mươi triệu viên, còn có binh khí thượng phẩm, linh đan và rất nhiều công pháp huyền diệu, có một số loại đến Tinh Nguyệt cung chủ cũng không biết. 

 “Ở phàm trần hỏi cưới đều có sính lễ, thế giới tu sĩ đương nhiên cũng không phá vỡ quy tắc”, Diệp Thành cười khẽ. 

 “Thánh chủ tặng quà, vậy thì ta cung kính không bằng tuân lệnh”, Tinh Nguyệt cung chủ cười dịu dàng. 

 “Vậy vãn bối xin phép cáo từ”, Diệp Thành hành lễ như những vãn bối khác trong tông môn, hắn xoay người đi lên hư thiên, trước khi đi còn liếc về một hướng ở Tinh Nguyệt Cung, đúng lúc thấy đạo thân Tinh Thần đang chạy xung quanh Thánh nữ Tinh Nguyệt. 

 Nhìn Diệp Thành rời đi, Tinh Nguyệt cung chủ khẽ nói: “Thánh chủ Thiên Đình rất dứt khoát”. 

 “Đâu chỉ dứt khoát, Thánh chủ còn hào phóng nữa!”, một Thái Thượng trưởng lão mở túi đựng đồ ra, nhìn cái gọi là sính lễ bên trong, với tu vi và thân phận chí cao của bà mà cũng sững sờ. 

 “Thị Huyết Điện cũng không hào phóng được như thế này!”, mấy đại trưởng lão đều tặc lưỡi cảm thán. 

 “Xem ra hồi đó đến Nam Sở quả là lựa chọn đúng đắn”, Tinh Nguyệt cung chủ lại cười: “Ít nhất hắn không dựa vào quyền thế để áp đảo người khác, tấm lòng, tính cách và sự quyết đoán của Thánh chủ đã định sẵn hắn sẽ là hoàng đế đời này”. 

 Bên này, Diệp Thành đã bay ra khỏi linh sơn của Tinh Nguyệt Cung. 

 Giây tiếp theo, những nơi nào có thể nhìn thấy đều có các tu sĩ mặc áo giáp của Thiên Đình cung kính chắp tay hành lễ với hắn. 

 “Ta ra ngoài đi dạo!” 

 Diệp Thành mỉm cười, bước ra khỏi Nam Thiên Môn. 

 Đập vào mắt hắn là một bóng người cao lớn, mảnh khảnh, bóng lưng thẳng tắp vững chãi như núi, mái tóc đen như thác, không có gió cũng tự bay, thể phách cường đại tạo cho người ta cảm giác vô cùng ngột ngạt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.