Trời đã sáng tỏ, Diệp Thành tới trước Truyền Tống Trận thông về hướng Hằng Nhạc.
Ở đó có một người đang đứng như thể chờ đợi hắn, nếu nhìn kĩ thì chính là Thái Hư Cổ Long.
“Ôi chao”, Thái Hư Cổ Long liếc nhìn Diệp Thành sau đó quay người bước vào Truyền Tống Trận.
“Ta cũng không bảo ngươi phải đợi mà”, Diệp Thành vẫn tỏ vẻ thản nhiên, hắn nhấc chân bước vào Truyền Tống Trận.
“Ta không nhìn ra được Thánh Chủ Thiên Đình lại hiểu lòng người vậy đấy”, trong thông đạo không gian, Thái Hư Cổ Long nhìn Diệp Thành rồi trêu chọc.
“Vu Phong là một mầm non tốt, đó là nhân tài”.
“Lời này thì ta tin”, Thái Hư Cổ Long xoa cằm nói, “nói ra thì hắn rất giống với một vị đại đế trước kia, ta không nói tới dung mạo mà là tính kiên nghị và nghị lực”.
“Vị đại đế nào?”, Diệp Thành chợt sáng mắt, chỉ cần là thông tin về đại đế thì hắn đều rất muốn nghe.
“Nguyên Thiên Đại Đế”, Thái Hư Cổ Long chậm rãi đáp lời, trong mắt hắn cũng thể hiện vẻ kính nể, “nếu nói về nữ đế Nguyệt Thương Đông Hoa thì đó là người duy nhất trong số một trăm ba mươi vị đế thời Huyền Hoàng thành đế ở cái tuổi năm nghìn, còn Nguyên Thiên Đại Đế là người duy nhất trong số một trăm ba mươi vị đế Huyền Hoang thành đế sau chín nghìn tuổi”.
“Vị đại đến có thời gian sống lâu nhất là Viêm Đế”, Diệp Thành lại lên tiếng rồi nhẩm tính, “vị Đại Đế có tuổi thọ ngắn nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654262/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.