Chạng vạng tối, đoàn xe tiến vào Hoàng thành Nam Triệu.
Đây là lần thứ hai Diệp Thành đến nơi này, lần thứ nhất là ba năm trước.
Hơn nữa vào thời điểm đó, nơi này không tên là Hoàng thành Nam Triệu mà là Hoàng thành Thiên Hương, thay vua đổi chủ, bây giờ đất nước này họ Liễu chứ không phải họ Lưu.
“Đây là…”
Liễu Thanh Tuyền nhìn thấy Diệp Thành thì sửng sốt, dù đã qua ba năm, dù Diệp Thành đã mọc thêm râu lởm chởm thì ông vẫn nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên, chàng thanh niên trước mặt mới là quân vương của vùng đất này.
Bây giờ gặp lại như đã cách cả đời.
“Nương, Nhược Hi đói!”
Liễu Thanh Tuyền đang ngây người thì bị giọng nói trẻ con kéo về thực tại.
Nương?
Liễu Thanh Tuyền nhìn cô gái nhỏ với ánh mắt kỳ quái, mấy giây sau ông lại nhìn Liễu Như Yên với vẻ mặt rất đặc sắc, trong mắt viết rõ mấy chữ: Đứa bé này là con của con?
“Đúng thế!”, Liễu Như Yên thản nhiên đáp lại, lấy một miếng bánh ngọt trong đĩa ngọc cho cô bé.
“Không… Không phải chứ, sinh… sinh khi nào vậy, với ai?”
“Phụ hoàng tự đoán đi!”, Liễu Như Yên nhún vai, kéo Diệp Thành và Nhược Hi ra khỏi đại điện, để lại Liễu Thanh Tuyền còn đang ngơ ngác phía sau.
“Bệ hạ, lần này công chúa trở về có vẻ đã thay đổi rất nhiều”, một thị vệ cười khẽ.
“Vậy sao?”, Liễu Thanh Tuyền nhướng mày.
“Trước kia công chúa rất lạnh lùng, bây giờ đã vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654174/chuong-1268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.