Rầm! Đoàng! Đoàng!
Trong màn đêm đen, tiếng sấm rền chấn động cả trời đất.
Nhìn từ xa, vùng đất mà đạo thân Tinh Thần và Hoắc Tôn chiến đấu đều bị che lấp bởi thần mang choán ngợp.
Động tĩnh lớn thế này kéo theo sự chú ý của tứ phương, rất nhiều người từ tứ phương tám hướng kéo đến, vẻ mặt kinh ngạc nhìn trận đại chiến của hai người.
“Ở Đại Sở hiện giờ Diệp Thành, Doãn Chí Bình đã chết, người có thể đối đầu với Hoắc Tôn cũng chỉ có Huyền Linh Chi Thể và thánh tử của Sát Thủ Thần Triều, người kia có thể đấu ngang sức ngang tài với Hoắc Tôn thì rốt cục có lai lịch thế nào?”, rất nhiều người nhìn đạo thân Tinh Thần mà ngỡ ngàng.
“Nếu như lão phu đoán không nhầm thì đó chính là Diệp Tinh Thần”, có lão bối vuốt râu lên tiếng.
“Không phải chứ?”, có người gãi đầu nhìn lão bối đó, “Diệp Thinh Thần ta cũng biết, nhưng hắn không có sức chiến đấu mạnh thế này”.
“Sao, ngươi đang nghi ngờ ta sao?”
“Không…vãn bối không dám”, người kia cười trừ, “tiền bối nói phải, vậy thì là…là hắn rồi”.
“Có điều Diệp Tinh Thần sao lại trông giống với tên Diệp Thành thế nhỉ?”, có người trầm ngâm, “huyết mạch của hắn, thần thông của hắn rõ ràng giống hệt với Diệp Thành”.
“Đừng ồn ào, Diệp Thành đã chết rồi”.
“Hôm nay ta nhất định phải trảm ngươi”, trong tiếng bàn tán, từ xa vang lên tiếng gằn phẫn nộ của Hoắc Tôn.
“Chỉ dựa vào ngươi?”, đạo thân Tinh Thần mặc dù yếu thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654132/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.