Chương trước
Chương sau
Khi Diệp Thành đang sửng sốt thì ông lão áo tím đã vội vàng đứng dậy, cung kính hành lễ với người áo đen kia: “Bái kiên Huyết Tôn”. 

 “Huyết Tôn?”, nghe thấy danh hiệu này, Diệp Thành bất giác nhướng mày, lúc này hắn mới thấy người áo đen ấy hơi quen mắt, bởi vì trong ký ức của Diêm Tôn có rất nhiều ký ức liên quan đến ông ta. 

 “Huyết Diêm song tôn của Thị Huyết Điện, thật trùng hợp!”, Diệp Thành xoa cằm, Diêm Tôn bị hắn phong ấn trong Hỗn Độn Thần Đỉnh, mà Huyết Tôn cũng tới khiến hắn có cảm giác dè chừng. 

 “Sức chiến đấu không dưới Diêm Tôn, khó khăn rồi đây”. 

 “Cung tiễn Huyết Tôn”, khi Diệp Thành đang suy nghĩ thì Huyết Tôn đã xoay người rời đi, trước khi đi còn hơi nhíu mày nhìn không gian hư vô nơi Diệp Thành đang trốn. 

 Nhưng cuối cùng ông ta cũng không phát hiện ra sự tồn tại của Diệp Thành mà xoay người biến mất luôn, Diệp Thành thở phào nhẹ nhõm, nếu Huyết Tôn ở đây hắn nhất định không thể cứu được đám Triệu Tử Vân. 

 Huyết Tôn đã đi nhưng để người ông ta dẫn tới lại. 

 Đó là một nữ tử mặc váy đỏ rực lửa, tuy dung mạo không xuất chúng nhưng cũng khuynh quốc khuynh thành, mặc dù bị trói nhưng phù văn cổ xưa ở đầu mày vẫn còn thấp thoáng. 

 Nói đến nữ tử này, Diệp Thành thật sự có quen, đó chẳng phải Thánh nữ của Tinh Nguyệt Cung sao? 

 “Đúng là trùng hợp!”, Diệp Thành bất giác ho khan. 

 “Đây chính là Thánh nữ của Tinh Nguyệt Cung!”, so với Diệp Thành, phía ông lão áo tím lại nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy ham muốn, có lẽ chúng đã ở Diêm La Sơn quá lâu, không được thấy nữ nhân trong thời gian dài. 

 Tuy nhiên bọn chúng chỉ có ý chứ không có gan. 

 Huyết mạch đặc biệt thuộc về điện chủ Thị Huyết Điện, không được phép có một sai lầm dù là nhỏ nhất, dù có cho bọn chúng một trăm lá gan cũng không dám vấy bẩn Thánh nữ Tinh Nguyệt. 

 Trói lại! 

 Cuối cùng vẫn là ông lão áo tím hạ lệnh, Thánh nữ Tinh Nguyệt bị trói trên tế đàn khổng lồ cao ba trượng. 

 Nhưng cao thủ Thị Huyết Điện còn chưa ra tay, bên ngoài Diêm La Sơn đã vang lên tiếng nổ. 

 Sau đó là tiếng mắng chửi lớn: “Chán sống rồi có phải không? Nữ nhân của lão tử mà cũng dám bắt”. 

 “Giả vờ giống đấy”, nghe thấy tiếng chửi ấy, Diệp Thành nói một câu nghiêm túc. 

 “Kẻ nào đang gây rối ở đây?”, chẳng mấy chốc bên ngoài có tiếng quát lạnh lùng vang lên, một cảnh giới Chuẩn Thiên lao ra, hơn chục cảnh giới Không Minh khác chặn người đó bên ngoài Diêm La Sơn. 

 Lại nhìn đến người đó, toàn thân được ánh sáng vàng bao phủ, hắn như ngôi sao chói lọi dưới màn đêm đen, khí huyết dồi dào khiến người ta ngỡ như không phải người mà là hồng hoang dã thú. 

 Hắn không cần nói cũng biết chính là đạo thân Tinh Thần của Diệp Thành. 

 “Diệp Tinh Thần, lại là ngươi”, không ngờ trong số cao thủ của Thị Huyết Điện vẫn có người nhận ra đạo thân Tinh Thần, tên này đã không chỉ một lần gây sự với Thị Huyết Điện, bọn chúng không nhận ra mới lạ. 

 “Thức thời thì thả người ra, nếu không lão tử đá chết ngươi”, đạo thân Tinh Thần mắng chửi, nước bọt phun như mưa. 

 Chỉ vài canh giờ trước, hắn vừa lén chạy vào Tinh Nguyệt Cung thì tình cờ nhìn thấy Thánh nữ Tinh Nguyệt bị bắt, vì thế hắn lập tức đuổi theo! Đuổi tới Diêm La Sơn thì nổi nóng, suýt thì chiến đấu ngay tại chỗ. 

 “Hôm nay ngươi đã tới thì không cần đi nữa”, trước tiếng kêu gào ầm ĩ của đạo thân Tinh Thần, cao thủ của Thị Huyết Điện đáp trả bằng đòn tấn công, hoặc là thần thông bí pháp, hoặc là binh khí sát kiếm ùn ùn kéo đến. 

 Thấy vậy đạo thân Tinh Thần không lùi mà tiến, khí thế rất cường hãn. 

 Bùm! Đùng! Đoàng! 

 Đột nhiên tiếng nổ rung chuyển đất trời vang lên, đạo thân Tinh Thần vừa lao tới đã bị đẩy lùi trở lại. 

 Tuy hắn là đạo thân của Diệp Thành nhưng xuất thế đã lâu, không có sức chiến đấu thông thiên như Diệp Thành, lần này mới một đòn đã bị đẩy lùi, khoé miệng trào ra một vệt máu. 

 Giết! 

 Không màng sống chết! 

 Cao thủ của Thị Huyết Điện lại xông lên lần nữa, không cho đạo thân Tinh Thần cơ hội phản ứng. 

 Chỉ dựa vào các ngươi? 

 Trong mắt đạo thân Tinh Thần loé lên một tia lạnh lùng, khí thế chợt tăng vọt, hắn giẫm trên biển tinh thần rồi lao lên như hồng hoang dã thú, quan trọng nhất là ý chí chiến đấu của hắn, Thánh nữ Tinh Nguyệt bị bắt khiến hắn quên cả sinh tử. 

 Bùm! 

 Lại là một cú va chạm khác, tiếng nổ như sấm vang lên. 

 Nhưng điều khiến người trong Diêm La Sơn bất ngờ là lần va chạm này, toàn bộ cao thủ của Thị Huyết Điện đã bị đẩy lùi. 

 “Ngươi rất lợi hại!”, trong Địa Cung, Diệp Thành ung dung mỉm cười. 

 “Ngươi… Ngươi cũng ở đây?”, vẻ mặt đạo thân Tinh Thần trở nên thú vị hơn, hắn là đạo thân mà lại không biết bản thể cũng đang ở trong núi. 

 “Truyền bảy phần sức chiến đấu của bản thể cho ngươi, yên tâm chiến đấu đi, giao Thánh nữ Tinh Nguyệt cho ta”. 

 “Đã hiểu”, hai mắt đạo thân Tinh Thần sáng như đuốc, loé lên thần quang rực rỡ, ý chí chiến đấu ngút trời đột ngột bùng lên, lần đầu kề vai tác chiến với bản thế, máu trong người hắn sục sôi trước nay chưa từng có.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.