Nghe vậy, Hạo Thiên Huyền Chấn vô thức nhìn quanh một lượt, trong đó có rất nhiều người già yếu, phụ nữ và trẻ nhỏ, cũng không thiếu người phàm, lúc này họ đều hoang mang, sợ hãi, ai cũng đều nhìn ông với ánh mắt đầy hy vọng.
Đúng! Ông là gia chủ của Hạo Thiên thế gia, mạng của ông thuộc về gia tộc, ông phải chịu trách nhiệm với người tộc mình.
“Con trai, làm những điều trong khả năng thôi, đừng miễn cưỡng”, Hạo Thiên Huyền Chấn nặng nề vỗ vai Diệp Thành.
“Ta biết rồi”.
“Đi”, Hạo Thiên Huyền Chấn đột ngột quay lại, hơn nữa còn rất nóng vội, điều ông phải làm là đưa thành viên của Hạo Thiên thế gia đến một nơi an toàn, như vậy ông mới có thể quay lại mà không do dự.
Chẳng bao lâu, người của Hạo Thiên thế gia đều đi theo ông.
Nhưng khi Hạo Thiên Thi Nguyệt đi, cô ta lại nhìn Diệp Thành với đôi mắt ngấn nước: “Tần Vũ, ta đợi ngươi ở phía trước”.
Diệp Thành sửng sốt một chút, không phản ứng kịp.
Khi hắn nhìn lại lần nữa thì Hạo Thiên Thi Nguyệt đã biến mất trong bóng tối của màn đêm.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Ở đây, bên ngoài Hạo Thiên thế gia, bốn phương tám hướng đều vang lên tiếng ầm không ngớt, có lẽ bởi vì uy thế của đại quân một điện quá mạnh khiến cho hư thiên rung lên bần bật.
Nhìn từ xa, đó là một màn đen cực lớn bao phủ cả bầu trời đêm, trận chiến còn chưa bắt đầu nhưng mùi máu tanh đã lan tràn khắp nơi, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654083/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.