Thấy Diệp Thành bị cấm cố không thể nào di chuyển, kẻ mạnh của Yêu tộc lần lượt bật cười: “Người ta vẫn nói Diệp Thành có khả năng chiến đấu vô song, hôm nay được gặp, ngươi cũng không mạnh như trong truyền thuyết”.
Nghe những lời mỉa mai đó, Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn cố gắng liếc nhìn sang Cơ Tuyết Băng và đạo thân của Cơ Tuyết Băng đang ở một hướng khác trong hư không, cả hai đều bị kiểm soát, căn bản không có cơ hội cứu trợ cho hắn.
Mọi thứ đều phải dựa vào bản thân rồi.
Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn cố gắng nghĩ đủ cách, càng vào lúc nghuy hiểm hắn càng lãnh đạm.
“Đúng là tinh nguyên kì diệu”, khi Diệp Thành còn đang trầm ngâm thì kẻ mạnh của Yêu tộc tỏ vẻ thèm khát, thông qua những xợi xích sắt thôn tính tinh nguyên thánh thể của Diệp Thành, chúng tỏ ra vô cùng hưng phấn.
Trong chốc lát, sắc mặt của Diệp Thành tái nhợt hẳn, khí tức cũng nhanh chóng tiêu tan, nếu như cứ theo đà này thì không tới một khắc hắn sẽ bị hút cạn tinh nguyên và chỉ còn lại cái xác khô.
“Hôm nay đúng là bội thu”, kẻ mạnh của Yêu tộc bật cười để lộ ra hàm răng trắng bóc, trong mắt tên nào tên nấy đều tỏ vẻ tham lam, chúng cứ thế điên cuồng hút lấy tinh nguyên của Diệp Thành.
Thế nhưng khi chúng còn đang say trong giây phút hưởng thụ thì cơ thể Diệp Thành chợt run lên, phần hư không mà Diệp Thành đứng cũng rung động, không gian hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654003/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.