Bên này, Diệp Thành đã bay ra khỏi Vạn Hoa Cốc như một đạo kinh mang không gì bì được, lao nhanh về hướng Hằng Nhạc Tông.
Đến giờ đầu hắn vẫn còn choáng váng, mọi chuyện xảy ra khiến hắn cảm thấy không chân thực lắm.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi mà những điều hắn trải qua lại khiến người ta phải cảm thán. Đan Ma, Ma Vương của Ma Vực, con gái Nguyệt Hoàng, Pháp Luân Vương, Đao Hoàng, có ai không tuyệt thế vô song, thế mà hắn lại đã gặp hết.
Tuy nhiên ngoài cảm thán, hắn cũng thu hoạch được rất nhiều, thành công liên minh với Đan Thành và Quảng Hàn Cung, bây giờ lại liên minh được với phía Đao Hoàng, đội hình này có thể gọi là rất lớn.
Khi bình minh ló dạng, Diệp Thành mới về đến Hằng Nhạc Tông.
Vừa vào đại điện của Hằng Nhạc, hắn phát hiện những người giữ chức vụ cao của Viêm Hoàng và Hằng Nhạc đều ở đây, ngồi ngay ngắn thành hai hàng.
“Ồ, mọi người ở đây hết à?”, Diệp Thành cà lơ phất phơ, chẳng có dáng vẻ của một vị Thánh chủ hay chưởng giáo mà lại giống lưu manh hơn, hắn rất tự giác đi về vị trí chính giữa ở phía Nam.
“Lão phu nhẩm tính rồi, tên này lại bắt đầu ra vẻ đấy”, Vô Nhai Đạo Nhân và Cổ Tam Thông bấm đốt tay như thật, hệt thầy bói, nhất là biểu cảm ấy thật sự rất nghiêm túc.
Mặc dù Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân đang pha trò nhưng ánh mắt phía Thiên Tông Lão Tổ và Hằng Nhạc Lão Tổ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653968/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.