Trên đường lớn vẫn người đông tấp nập, vì Đan Thành gây ra động tĩnh lớn nên mọi người đều lo lắng. Đây là Đan Thành, nếu Đan Thành muốn đối phó với họ thì họ cũng không có khả năng phản kháng.
“Sao lại bắt ta, dựa vào đâu mà bắt ta chứ?”, dọc đường đi, Diệp Thành liên tục nghe thấy những âm thanh như này.
Như Đan Thần nói, Đan Thành đang thanh trừng các thế lực khác, mà người của những thế lực như Thị Huyết Điện chính là đối tượng bị nhắm đến hàng đầu, những thế lực khác đương nhiên không nằm trong phạm vi này.
“Đan Thành, tốt lắm”, thu hồi tầm mắt, Diệp Thành hít sâu một hơi, bất giác đẩy nhanh tốc độ.
“Tiểu hữu, xin dừng bước, có thể vào lầu các nói chuyện không?”, ngay sau đó, một giọng nói được truyền âm đến thần hải của Diệp Thành.
Nghe vậy, Diệp Thành khẽ cau mày, vô thức nhìn sang một bên, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại ở một cửa hàng, trên tấm bảng của cửa hàng có khắc ba chữ lớn rất đẹp: Phượng Hoàng Các.
Nhìn ba chữ này, Diệp Thành nhướng mày.
Hắn rất quen thuộc với nơi này, đây chẳng phải nơi hắn mua Tiên Nghê Thường bảy màu và Phượng Nghê Thường bảy màu cho Sở Huyên và Sở Linh sao? Chủ cửa hàng cũng rất tốt, còn tặng hắn hai cây trâm Phượng Ngọc Châu, nhưng hai bộ nghê thường ấy quả thực đã khiến hắn tốn mấy trăm nghìn linh thạch.
Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Diệp Thành vô thức cất bước, đi lên bậc thang đá của Phượng Hoàng Các.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653951/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.