“Trưởng lão, người làm như vậy sẽ hại chết Huyền Nữ đấy”, Diệp Thành lập tức chặn trưởng lão kia lại rồi truyền âm, nói: “Đó là phân thân, dùng bí thuật trói buộc với sinh mạng của Huyền Nữ, nếu như phân thân đó chết thì Huyền Nữ cũng mất mạng”.
“Đúng là khốn khiếp”, trưởng lão kia hắng giọng nhưng vẫn cố gắng kiềm chế đứng nguyên tại chỗ.
“Thứ mà ta muốn đâu?”, trên tảng đá, người mặc y phục đen trừng mắt, giọng nói tử tịch không mang theo bất cứ cảm xúc nào, như thể đó chỉ là một thi thể vậy.
“Đương nhiên mang tới rồi”, Diệp Thành lật tay lấy ra Huyền Nữ Thần Thạch, “Vạn Đan Bảo Điển mà ngươi cần bị phong ấn bên trong này, chúng ta rất có thành ý, thả người đi”.
“Thả người?”, kẻ mặc y phục đen bật cười để lộ ra hàm răng trắng, “ngươi nói phải là phải, ngươi coi ta là kẻ ngốc sao?”
“Không thì ngươi tới kiểm tra xem?”, Diệp Thành cứ thế đặt Huyền Nữ Thần Thạch trong tay và giơ cao lên.
“Ném qua đây”, kẻ mắc y phục đen lên tiếng: “Nếu như là hàng thật thì ta đương nhiên sẽ thả người”.
“Vậy không được”, Diệp Thành lập tức cất Huyền Nữ Thần Thạch đi, “ai cũng biết đây chỉ là phân thân của ngươi, ngộ nhỡ ngươi có được Vạn Đan Bảo Điển rồi mà không thả người thì làm sao? Chẳng phải là chúng ta sẽ lỗ nặng sao?”
“Các ngươi có tư cách mà ra điều kiện với ta sao?”, kẻ mặc y phục đen bật cười u ám, “có tin ta diệt cô ta ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653932/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.