Xuất đan!
Khi Diệp Thành còn đang lẩm nhẩm thì cách đó không xa đã có tiếng hô khẽ.
Sau đó Từ Phúc vỗ vào lư luyện đan.
Một viên đan dược màu tím bay ra, Từ Phúc vung tay bắt lấy, đan dược vừa vào tay, Từ Phúc đã ngã xuống, hơi thở không thuận, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy trắng.
“Ha ha ha…”, Từ Phúc cười rất sung sướng: “Đúng là trời không phụ lòng người”.
“Cho con xem với”, Diệp Thành lại gần.
Tuy nhiên khi nhìn thấy Không Minh Nguyên Đan mà Từ Phúc luyện ra, khoé miệng hắn không khỏi giật giật, bởi vì viên đan dược ấy thật sự quá khó coi, giống như quả táo khô, lồi lõm lỗ chỗ, nếu không phải bên trên có năm đường vân thì thật sự không biết đó là đan dược.
“Dẫu… Dẫu sao cuối cùng cũng đã luyện được”, Diệp Thành ho khan an ủi.
“Đêm nay quả là một đêm đáng nhớ”, Từ Phúc cầm viên đan dược, cười rất vui vẻ: “Đây là lần đầu tiên ta tự luyện chế ra đan dược năm vân, cũng là nhờ con giúp ta luyện linh hồn, nếu không thật sự rất khó để hoàn thành”.
“Người nhìn xem! Con chính là một phó tướng”, Diệp Thành cười toét miệng, sau đó nhét một chiếc túi đựng đồ cho Từ Phúc.
Từ Phúc nhận lấy rồi nhìn, bên trong ngoài đan dược còn có đan phương, hơn nữa hầu như phẩm cấp đều là bốn vân và năm vân, hai mắt ông sáng rực, đối với luyện đan sư mà nói, đây thực sự là một khối tài sản lớn!
“Mau lên, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653890/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.