Không lâu sau đó, Diệp Thành toàn thân phát ra kim quang bèn bay ra khỏi nhà Thượng Quan như một đạo thần hồng.
Lần này tới đây hắn đã tiêu diệt được đại quân hai điện của Chính Dương Tông, thành công liên thủ với nhà họ Thượng Quan, nhiệm vụ coi như đã hoàn thành mĩ mãn, thân là một người vô cùng bận rộn như hắn cũng đã đến lúc rời khỏi nơi này rồi.
Nhìn bóng người Diệp Thành xa dần, Thượng Quan Ngọc Nhi vẫn thở dốc, mặt mày hằm hằm. Cô ta hãy còn tức tối về chuyện đêm hôm đó.
Có điều thấy bóng hình hắn xa dần cô lại bất giác mím môi, đôi mắt như ngấn nước và khuôn mặt mang theo nỗi thất vọng.
Ở bên, Thượng Quan Hàn Nguyệt cũng giống với muội muội của mình, khuôn mặt ửng đỏ, nghĩ tới chuyện tối qua, một người vốn dĩ dịu dàng dè dặt như cô vẫn còn ái ngại.
……..
Đây là lầu hai của một toà lầu các diễm lệ.
Những cánh hoa bay rợp trời, một nữ tử ngả người trên lan can, cô hướng ánh mắt về phía Nam, vẻ mặt tiều tuỵ, trong ánh mắt còn mang theo cái nhìn phức tạp, hình ảnh một người thanh niên đeo mặt nạ còn lờ mờ trong đôi mắt cô.
“Nguyệt Nhi”, không lâu sau đó, một giọng nói ôn hoà vang lên đằng sau cô, đó là một người đàn ông trung tuổi mặc mãng bào, đôi mày lưỡi mác trông vô cùng có uy.
Người này nếu nhìn kĩ thì chẳng phải là Hạo Thiên Huyền Chấn sao?
“Phụ thân”, thấy Hạo Thiên Huyền Chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653869/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.