Nghe câu này, những lão bối bên trong đại điện đều vuốt râu thở dài. Bọn họ cũng nhìn Diệp Thành từ đầu đến chân vì việc này hắn đã làm quá thuần thục rồi.
“Đúng như mọi người nói”, bị người khác nhìn chằm chằm như vậy, mặc dù vẻ mặt của Diệp Thành có phần kì lạ nhưng hắn không phủ nhận, “có điều để cho bọn họ sống thì có nghĩa rằng tiền chuộc chúng ta thu về sẽ được nhiều. Bọn họ chính là điện chủ của hai điện ở Chính Dương Tông, thân phận đặc thù, ở điện chính của Chính Dương Tông nhất định có ngọc bài linh hồn của bọn họ, một khi giết bọn họ thì Chính Dương Tông nhất định sẽ biết, đây khác gì đánh rắn động cỏ?”
“Câu này của ngươi lại rất khó có sức thuyết phục”, Thượng Quan Huyền Cương khẽ vuốt râu: “Đại quân của hai điện hùng mạnh, trận thế khổng lồ, trong đó không thiếu thống lĩnh và phó điện chủ, thân phận của bọn họ mặc dù không bằng điện chủ nhưng ở tông môn chắc chắn cũng có ngọc bài linh hồn của bọn họ, bọn họ đều đã bị trảm, Chính Dương Tông không thể không biết chứ?”
“Đó lại khác”, Diệp Thành mỉm cười, “Chúng ta đều biết tạo ra huyền linh ngọc của ngọc bài lịnh hồn đắt giá thế nào, bình thường cũng chỉ có điện chủ, phó điện chủ, thống lĩnh, các trưởng lão và đệ tử có thân phận cao quý mới có tư cách sở hữu cho nên Chính Dương Tông chỉ biết phó điện chủ, thống soái của phân điện thứ ba và thứ tám, nhưng lại không biết sự sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653862/chuong-956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.