Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng các đệ tử và trưởng lão của Hằng Nhạc Tông đã thay áo bào mới.
Nhìn từ trên cao xuống có thể thấy người đông nườm nượp như từng con suối, tất cả đều đang đi về phía đại điện Hằng Nhạc Tông, không chỉ đệ tử và trưởng lão nội môn mà ngay cả đệ tử và trưởng lão ngoại môn cũng tới.
Hôm nay là ngày trọng đại, là lễ đăng cơ chưởng giáo đời thứ chín của Hằng Nhạc.
Lúc này, các đệ tử và trưởng lão đã xếp thành hai hàng hai bên chín trăm chín mươi chín bậc thang mây dưới đại điện Hằng Nhạc Tông.
Dưới sự chú ý của mọi người, Diệp Thành mặc áo choàng trắng chậm rãi bước lên thang mây, dáng người cao lớn, thẳng tắp, bước đi vững vàng, vẻ mặt hắn bình thản như giếng cổ không một gợn sóng, mái tóc đen không có gió cũng tự tung bay, mang theo khí chất của bậc Hoàng đế.
Nhìn Diệp Thành, đệ tử và trưởng lão ở hai bên thang mây đều lộ vẻ cảm khái.
Một năm trước, Diệp Thành trong mắt bọn họ vẫn chỉ là đệ tử thực tập cảnh giới Ngưng Khí của ngoại môn Hằng Nhạc.
Một năm sau, Diệp Thành trong mắt bọn họ đã là chưởng giáo của Hằng Nhạc, mà ánh mắt khinh miệt khi ấy cũng đều trở thành kính sợ vào giờ phút này. Sức chiến đấu, tiếng tăm và vinh quang của hắn khiến bọn họ đều phải ngước nhìn.
Khoảng cách một trời một vực như vậy khiến ai cũng cảm thấy không chân thực.
Mới một năm mà như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653849/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.