Chương trước
Chương sau
A….! 

 Mặc dù trời đất vẫn yên tĩnh nhưng tiếng gào thét của Doãn Chí Bình lại vang vọng mãi không thôi. 

 Hắn của hiện tại đến cả thần hải và đan hải cũng bị phong ấn, chẳng khác gì một tên phế nhân. 

 Ta không tin! Ta không tin! 

 Sắc mặt Doãn Chí Bình tôi độc, máu me nhơ nhuốc trông giống như ác quỷ vậy. 

 Cảnh tượng này khiến hắn không thể nào chấp nhận được. 

 Hắn ta là ai, hắn là kí chủ với độ hoà hợp chín phần, là đệ tử đứng đầu trên bảng xếp hạng Phong Vân, là chưởng giáo của Hằng Nhạc Tông, cao cao tại thượng, hắn tự nhận là kẻ vô địch cùng cấp khi so với các tu sĩ khác, ấy thế mà hắn lại bị đánh bại và điều khiến hắn không thể nhẫn nhịn nổi đó chính là kẻ đánh bại hắn lại là kẻ địch trước kia của hắn: Diệp Thành. 

 Nghe tiếng gào thét của Doãn Chí Bình, Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn tung ra một chưởng đánh ngất Doãn Chí Bình rồi phong ấn tên này bên trong Đại La Thần Đỉnh. 

 Thế nhưng đúng lúc này, một đạo thần mang sắc bén bay từ xa tới mang theo sát khí lạnh lẽo và uy lực mạnh mẽ. 

 Thấy vậy, Diệp Thành rút kiếm Thiên Khuyết chắn trước người. 

 Có điều đạo thần mang bay tới lại rất dị thường, vốn dĩ là một đạo nhưng còn chưa đánh vào thanh Thiên Khuyết đã phân thành hai đạo sau đó tan biến. 

 Thấy vậy, Diệp Thành nheo mắt, hắn xoay người về phía nhát kiếm phía sau mình. 

 Bang! 

 Một kiếm của Diệp Thành khiến một đạo thần mang tan biến nhưng đạo thần mang thứ hai lại đâm xuyên ngực hắn. 

 Phụt! 

 Sau tiếng máu bắn vọt ra, Diệp Thành phun ra cả miệng máu, cả cơ thể nửa quỳ xuống đất. 

 Linh Chân, ngươi đáng chết! 

 Diệp Thành còn chưa kịp nhìn người ra tay với mình là ai thì đã có tiếng gằn giọng vang vọng khắp thương không. Hạo Thiên Huyền Chấn đã sát phạt về phía Linh Chân Thượng Nhân vì kẻ ra tay đánh lén Diệp Thành chính là Linh Chân Thượng Nhân. 

 “Hôm nay không chết không nghỉ”, Hạo Thiên Huyền Chấn khí thế tăng lên mạnh mẽ, ông ta tung một chưởng về phía Linh Chân Thượng Nhân. 

 “Hắn là ma, người người đều phải trừ ma”, thấy Hạo Thiên Huyền Chấn sát phạt đến, Linh Chân Thượng Nhân hắng giọng vung tay gạt đi chưởng đánh kia. Hạo Thiên Huyền Chấn vừa xông lên đã bị đánh lùi về sau. 

 Thấy vậy, Diệp Thành nheo mắt lạnh lùng, hắn vừa định đứng dậy thì lại phun ra một miệng máu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. 

 Đúng lúc này, đạo thần mang thứ hai bay từ sau lưng tới, còn mạnh hơn cả đạo thần mang của Linh Chân Thượng Nhân. 

 Đột nhiên, Diệp Thành run rẩy vì đạo thần mang này mang theo sức mạnh không thể chống cự, cho dù là hắn khi ở trạng thái đỉnh phong thì cũng không thể nào địch lại huống hồ hiện giờ hắn đang trong trạng thái yếu thê thảm thế này. 

 Vút! 

 Sau âm thanh này, một đạo kiếm ảnh mạnh mẽ được tung ra, trảm đứt đạo thần mang kia, và người ra tay chính là Độc Cô Ngạo. 

 “Chính Dương, với thân phận của ông mà cũng chơi trò đánh lén à, không sợ hậu nhân cười nhạo cho sao?”, Doãn Chí Bình nhìn chằm chằm vào Chính Dương Lão Tổ. 

 “Ta là chính phái, ắt phải trừ ma”, Chính Dương Lão Tổ cười lạnh lùng, ông ta hợp lực cùng ba vị lão tổ sát phạt về phía Độc Cô Ngạo còn vài vị lão tổ khác của Chính Dương Tông phía sau ông ta thì sát phạt về phía Diệp Thành, ra tay là tung toàn đại chiêu. 

 “Mẹ kiếp”, lão già Gia Cát Vũ và Phục Linh cũng di chuyển, chặn lại mấy đại lão tổ của Chính Dương Tông. 

 Vút! Vút! Vút! 

 Sau tiếng kiếm vang lên, từng đạo thần mang cứ thế bay về phía Diệp Thành, người ra tay chính là Thanh Vân Lão Tổ vả lại còn là hai bí thuật cấm kị là huyền đạo vô thương và địa pháp thiên la, uy lực thế nào Diệp Thành đương nhiên từng trải và biết rõ. 

 “Thanh Vân Tông”, sắc mặt của Diệp Thành càng lúc càng lạnh nhưng hắn không dám đối đầu và nhanh chóng lùi về sau. 

 “Thanh Vân, không cần thể diện nữa à?”, rất nhanh, Thái Ất Chân Nhân lên tiếng. Ngô Tam Pháo cùng Ngưu Thập Tam đằng đằng sát khí sát phạt lên chắn trước người phía Thanh Vân Lão Tổ. 

 “Ngươi là loại khi sư diệt tổ”, Thông Huyền Chân Nhân cũng sát phạt tới, sắc mặt lạnh băng. 

 “Khi sư diệt tổ?”, Diệp Thành bật cười, khoé miệng không ngừng trào máu, hắn tự nhận không thể đấu lại được với Thông Huyền Chân Nhân nhưng hắn vẫn ấp ủ đại chiêu sắp tiễn Thông Huyền Chân Nhân lên đường xuống Hoàng Tuyền. 

 Có điều khi hắn chuẩn bị tung đại chiêu thì một chiêu bá đạo chém vào hư không, lần thứ hai khiến Thông Huyền Chân Nhân lùi về sau. 

 Cảnh tượng này khiến Diệp Thành nhìn mà ấm lòng. Man Sơn chỉ cần rìu thứ hai tung ra là đã có thể thay hắn chặn lại Thông Huyền Chân Nhân, ân tình này hắn sẽ ghi nhớ suốt đời. 

 “Trừ ma”, lại có cao thủ lên tiếng, vả lại đây là ba người cùng ra mặt, nhìn không rõ dung mạo nhưng từ khí thế có thể nhận ra đó chính là tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ, thực lực mạnh mẽ. 

 Hừ! 

 Đan Thần và Đan Nhất lần lượt ra tay chặn lại ba tu sĩ ở cảnh giới chuẩn thiên kia. 

 Thấy người ra tay là Đan Thần và Đan Nhất, ba tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên đều cau mày hắng giọng: “Từ trước tới nay Đan Thành không tham gia vào việc tranh chấp của Đại Sở, Đan Thần, ông muốn phản lại lời dạy của Đan Tổ sao?” 

 “Hắn là Đan Thánh, là đệ tử của Đan Thành, đâu thể là người mà ngươi nói muốn giết là giết được?”, Đan Thần lạnh lùng hắng giọng, mặc dù là luyện đan sư nhưng khả năng chiến đấu của ông ta không hề kém, lại thêm có sự phối hợp của Đan Nhất nên cả hai người đã chặn lại được ba tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên kia. 

 “Giết, trừ ma”, không lâu sau đó, từ tứ phương tám hướng vang lên tiếng hô dữ dội, bóng người như làn sóng dày đặc, người nào người nấy khả năng chiến đấu vô cùng mạnh mẽ. 

 “Bỉ ổi”, tiếng gằn lạnh lùng vang lên, Thượng Quan Hàn Nguyệt, Thượng Quan Ngọc Nhi, Thượng Quan Bác lần lượt sát phạt tới, ngoài bọn họ ra thì Hoa Tư, Hạo Thiên Thi Nguyệt, Huyền Nữ, Lạc Hi cũng gia nhập vào cuộc đại chiến. 

 “Mẹ kiếp, liều mạng”, Trần Vinh Vân, Vi Văn Trác và Ly Chương bấm bụng xông lên. 

 Ngoài bọn họ ra thì còn có rất nhiều lão bối không thể chấp nhận nổi cảnh tượng này nên đứng về phía Diệp Thành. 

 Có điều so với đại quân diệt ma đang choán lấp cả mặt đất và bầu trời thì bóng hình bọn họ trở nên lẻ loi hơn, dù sao thì người muốn giết Diệp Thành vẫn chiếm đa số còn người muốn bảo về Diệp Thành lại chỉ là thiểu số hoặc có thể nói chênh lệch về thực lực rất lớn. 

 Rầm! Rầm! 

 Trận đại chiến nổ ra, bầu trời và mặt đất vừa yên bình thì lúc này lại lần nữa náo nhiệt, từng tiếng động rầm trời vang lên liên tiếp. 

 Phụt! 

 Giữa hư không, Diệp Thành lại lần nữa phun ra máu, đứng không vững. 

 Đạo thần mang của Linh Chân quá dị thường, Diệp Thành căn bản đang ở trạng thái yếu ớt, hiện giờ lại lần nữa bị thương khiến thương thế của hắn càng nặng hơn, đặc biệt là đạo thần mang mang theo sát khí cứ thế đả phá kinh mạch trong cơ thể hắn. 

 Ngoài những điểm này ra thì còn có cả phần vết thương hiện lên u quang dị thường hoá giải tinh khí trong cơ thể hắn khiến vết thương không những không liền lại được mà ngược lại còn có xu hướng rách to hơn. 

 Vút! 

 Đúng lúc này, một thanh sát kiếm màu đen đột nhiên bảy ra khỏi hư không hướng về phía trán Diệp Thành. 

 Cũng vào lúc này, một đạo chỉ mang mạnh mẽ đâm xuyên hư không chặn lại nhát kiếm tuyệt sát Diệp Thành. 

 Khi Diệp Thành còn đang thẫn thờ thì đã bị tiếng gằn giọng ngắt mạch suy nghĩ, những kẻ tự nhận là chính phái đã xông lên giống như làn sóng, lớp sau nối lớp trước, số lượng nhiều vô kể. 

 “Ôi trời, hôm nay những người này không muốn Diệp Thành sống sót rời khỏi đây rồi”, những người quan sát trận chiến ở phe trung lập đã lùi ra khỏi chiến trường, bọn họ đứng từ xa nhìn về bên này, khi nhìn thấy có quá nhiều người muốn giết Diệp Thành, ai nấy đều tặc lưỡi. 

 “Nếu như ngươi là kẻ thù của hắn thì ngươi có để hắn sống sót mà rời đi không? Một cơ hội tốt như vậy chẳng khác gì nghìn năm có một”. 

 “Quả đúng là vậy”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.