Rắc!
Âm thanh nứt vỡ của mặt nạ Quỷ Minh giòn giã một cách lạ thường.
Trong huyết phong, dáng đứng của Diệp Thành thẳng tắp vững vàng, quần áo dính máu tung bay, mái tóc đen như thác nước bồng bềnh trong gió.
Mà xung quanh lúc này như rơi vào trạng thái tĩnh lặng đến chết chóc.
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào khuôn mặt đó.
Im lặng, đất trời im lặng đến đáng sợ, từng ánh mắt với những cảm xúc như bàng hoàng, khó tin, bối rối…
“Ta… Ta không nhìn nhầm chứ!”, năm giây sau mới có người lên tiếng, tưởng mình nhìn nhầm, những người khác còn vô thức dụi mắt nhìn lại, đó là một người sống sờ sờ nhưng lại cũng chính là người đã chết thảm trước sự chứng kiến của họ lúc trước.
“Đan Thánh Diệp Thành?”
“Hắn… Hắn vẫn sống?”
“Sát thần Tần Vũ chính là Đan Thánh Diệp Thành, họ… họ là cùng một người?”, vẻ mặt mọi người trong phút chốc trở nên vô cùng đặc sắc.
“Đan Nhất, có… có phải ta nhìn nhầm không?”, Đan Thần ở trong đám đông mấp máy môi hỏi, vẻ mặt đờ đẫn.
“Có… Có lẽ thế!”, Đan Nhất ở bên cạnh cũng mở miệng, nhìn thanh niên đang đứng trong kết giới với vẻ mặt không thể tin được.
“Tần Vũ chính là Diệp Thành”, Đan Thần chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, cảnh tượng hiện giờ thực sự nằm ngoài sức tưởng tượng của ông.
Trong lúc nhất thời, Đan Thần và Đan Nhất kích động run lên, với định lực và thân phận của họ mà cũng không khỏi thẫn thờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653817/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.