Chương trước
Chương sau
Gầm! Gầm! Gầm! 

 Giữa đất trời, ngoài tiếng sấm rền vang thì là tiếng gầm thét của thần thú. 

 Nhìn lên hư không, năm con thần thú to lớn ở năm hướng, con nào cũng được sấm sét bao quanh, con nào cũng mang uy lực đáng sợ, vì sự tồn tại của chúng mà cả đất trời đều run rẩy. 

 “Lão… Lão tử chỉ độ kiếp thôi, các… các ngươi có cần làm vậy không?”, Diệp Thành giật giật khoé miệng, nhìn lên hư không. 

 “Giết, giết hết chúng nó đi”, Thái Hư Cổ Long hét lớn. 

 “Giết hết!”, Diệp Thành lập tức xắn tay áo, sau đó vung Bá Long Đao bay thẳng lên trời. 

 Lúc này, toàn thân màu vàng chói của hắn rất bắt mắt. 

 Giờ phút này, tất cả mọi người đều muốn xem Diệp Thành sẽ độ thiên kiếp như thế nào. 

 Nhưng dưới con mắt của bao người, giây trước Diệp Thành còn nói năng hùng hồn, xông lên được nửa đường, hắn chợt quay đầu… bỏ chạy. 

 Đúng, hắn đã bỏ chạy, chạy còn nhanh hơn cả thỏ, có lẽ vì chạy nhanh quá nên trong lúc bất cẩn hắn đã ngã lộn nhào, sau khi bò dậy lại tiếp tục chạy, không hề nghĩ ngợi. 

 Ặc! 

 Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều há hốc mồm, hắn bày ra dáng vẻ rất hùng hồn, oai phong, thế mà lại bỏ chạy? 

 Bùm! Đùng! Đoàng! 

 Khi Diệp Thành bỏ chạy thì biển sấm sét và năm con thần thú sấm sét cũng di chuyển, Diệp Thành chạy nhanh thế nào chúng cũng đuổi theo nhanh thế đó, từng tia sấm sét không có tình người. 

 Gầm! Gầm! Gầm! 

 Ngay sau đó, tiếng gầm của năm con thần thú sấm sét rung chuyển đất trời, năm tia thần mang vừa to vừa nặng bắn về phía Diệp Thành. 

 Phụt! Phụt! Phụt! 

 Diệp Thành lập tức bị năm tia sấm sét ấy đánh vào bay ngược ra ngoài, thánh thể cường đại cũng bị đánh trầy da sứt thịt. 

 Hắn lập tức bò dậy, chạy về một hướng, vừa chạy vừa gào thét: “Không độ nữa, ta không độ kiếp nữa”. 

 Hắn bỏ chạy khiến những người theo dõi trận chiến đều phải khiếp sợ, bởi vì sấm sét mà năm con thần thú dẫn tới còn đáng sợ hơn trước rất nhiều, nếu bị đánh trúng rất có thể sẽ hồn bay phách tán. 

 Khốn kiếp! Không biết xấu hổ! 

 Những người xem chiến lại chạy tán loạn, hơn nữa ai cũng không nhịn được chửi bới, ngươi có còn cần thể diện không hả? Đây là thiên kiếp của ngươi, cứ đuổi theo chúng ta là thế nào? 

 Phụt! Rầm! 

 Giữa những tiếng chửi thề, Diệp Thành lại bị sét đánh bay ra ngoài, một ngọn núi lớn lập tức sụp đổ. 

 “Tên điên, trốn đi thì có ích gì? Đây là thiên kiếp của ngươi, cho dù ngươi chạy tới chân trời góc bể chúng cũng vẫn theo ngươi”, Thái Hư Cổ Long không nhịn được nữa lại bắt đầu chửi mắng. 

 “Mẹ kiếp! Một đấu năm, chơi lớn vậy, ngươi đến đây thử mà xem”, Diệp Thành vừa bò khỏi đống sỏi đá đã lại bị đánh trúng. 

 “Vậy cũng hết cách”, Thái Hư Cổ Long ngoáy mũi: “Ai bảo ngươi độ thiên kiếp chứ! Nhưng ta cũng phải nhắc nhở ngươi, thiên kiếp sẽ càng lúc càng mạnh, ngươi vẫn nên kết thúc sớm thì hơn”. 

 “Chết tiệt, liều thôi”, Diệp Thành cắn răng, lần này hắn không lùi bước nữa mà xông thẳng lên trời. 

 Ngay lập tức, hắn bước lên trời, một quyền phá tan sấm sét sau đó nghịch thiên xông lên. 

 Bùm! Đùng! Đoàng! 

 Hắn không ngừng nghịch thiên bay lên bầu trời, mỗi khi có sấm sét đánh xuống, hắn lại đập vỡ nó với tư thái mạnh nhất. 

 Từ xa nhìn lên hư không, bóng dáng của hắn chói lọi như vì sao, toàn thân được bao phủ bởi thần mang màu vàng, tản ra thần huy màu vàng, toàn thân nhuốm máu màu vàng, trông hắn như người được đúc từ hoàng kim, hắn như một vị chiến thần hoàng kim, bất khả chiến bại, không có sức mạnh nào địch nổi. 

 Gầm! 

 Có lẽ là đòn tấn công của hắn đã khiến thần long sấm sét nổi giận, nó lượn quanh thân rồng khổng lồ rồi bay xuống, há miệng phun ra thần mang to lớn, hất văng Diệp Thành. 

 Gầm! 

 Thần long sấm sét gầm lên, lại phun ra tia sấm sét nữa, dường như không muốn cho Diệp Thành bất kỳ cơ hội nào. 

 Phá! 

 Ở bên dưới, Diệp Thành ổn định thân thể, Bát Hoang Quyền hội tụ nhiều bí pháp đánh thẳng lên trời cao. 

 Rầm! 

 Một quyền đỉnh phong của hắn mang theo sức mạnh bá bạo, gần như đã tiêu diệt được thần long sấm sét. 

 Nhưng không bao lâu, thần long sấm sét lại ngưng tụ, toàn thân bắn ra lôi mang từ trên trời xuống. 

 “Kiếm chuyện với ta này!”, Diệp Thành lấy Bá Long Đao và chiến mâu Vu Hoàng ra, nhất mâu gạt phăng sấm sét mà thần long bắn xuống, sau đó hắn mạnh mẽ lao lên hư vô, không nhiều lời, một đao lăng thiên, gọn gàng dứt khoát chém bay đầu thần long sấm sét. 

 Cảnh tượng này, ai nhìn thấy cũng phải bàng hoàng. 

 Giết rồng sao? 

 Đó là thần long sấm sét khổng lồ với thân hình nghìn trượng đó! Không ngờ đầu rồng lại bị hắn chém rụng như thế. 

 Gầm! 

 Đầu rồng rơi xuống vẫn ầm ầm gào thét, nhưng trong tiếng gầm gừ ấy lại hoá thành từng tia sấm sét, lần này sấm sét rất bá đạo, đến mức những người đang ngơ ngác nhìn cũng gặp nạn. 


 Diệp Thành thiêu đốt tinh nguyên, trút toàn bộ linh lực vào Bá Long Đao, ngưng tụ thành một tia đao mang trăm trượng. 

 Rầm! 

 Một đao chém xuống, bạch hổ sấm sét bị hắn chém làm đôi. 

 Mà đúng lúc này, hắn bị phượng hoàng sấm sét, huyền vũ sấm sét và kỳ lân sấm sét lần lượt đánh trọng thương, cơ thể màu vàng suýt nữa đã nổ tung.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.