Chương trước
Chương sau
Sáng sớm, trời còn chưa sáng Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn đã về, hơn nữa còn dẫn theo một nhóm đông người, ai cũng là nhân tài trẻ tuổi, tu vi đều ở cảnh giới Linh Hư, khí thế cũng mạnh hơn người cùng cảnh giới rất nhiều. 

 “Đều là nhân tài”, ánh mắt Diệp Thành sáng quắc nhìn những người mà Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn dẫn đến, bọn họ đều là người của Thanh Vân Tông. 

 Hơn nữa, trong số những người này còn có mấy người mà hắn biết, vì trong cuộc thi tam tông hắn đã từng gặp, đều là người trong số chín đại đệ tử chân truyền của Thanh Vân Tông, tuy thứ hạng không bằng Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn, nhưng cũng rất có thiên phú. 

 Khi Diệp Thành quan sát bọn họ thì bọn họ cũng quan sát hắn. 

 Đặc biệt là mấy người quen biết Diệp Thành trước đó, trong mắt ai cũng là vẻ cảm thán, kinh ngạc. 

 Khi đến, Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn đã nói cho họ biết thân phận thật, cùng thế lực mà Diệp Thành đang nắm trong tay, ai nấy đều giật mình sửng sốt. 

 Vị trước mặt bọn họ là sát thần Tần Vũ, Đan Thánh Diệp Thành, còn là Thánh chủ của Viêm Hoàng, dù là thân phận nào hay mỗi chuyện mà hắn làm đều là chuyện lớn kinh thiên động địa, ba thân phận cùng hợp lại trong một người đã giải thích được rất nhiều chuyện. 

 “Tham kiến Thánh chủ”, ngay sau đó, mọi người đều thành khẩn chắp tay hành lễ. 

 “Giữa chúng ta không cần phải giả dối đâu”, Diệp Thành lập tức xua tay, lấy ra mấy chục bộ bí pháp và mấy chục món binh khí thượng phẩm: “Đây, ta chưa bao giờ keo kiệt với người của mình, thoải mái chọn đi”. 

 “Thoải mái chọn ạ?” 

 “Đương nhiên, cứ thoải mái”. 

 “Tốt quá rồi, he he”, mọi người lập tức xúm lại, Diệp Thành đã hào phóng như vậy thì bọn họ cũng không cần phải giả bộ nữa. 

 “Mỗi người một túi”, Diệp Thành lại lấy thêm mấy chục túi đựng đồ ra. 

 Mọi người vội vàng nhận lấy, dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng khi nhìn thấy đan dược bên trong, trái tim nhỏ bé của bọn họ vẫn đập thình thịch, Đan Thánh có khác, hào phóng vô cùng. 

 Lúc này bọn họ đã hoàn toàn tin lời Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn nói. 

 Ban đầu bọn họ còn hơi nghi ngờ, nhưng bây giờ xem ra Diệp Thành hào phóng đúng như lời hai người kia nói. 

 Lúc này mọi người nào còn không phục, trong lòng lập tức tràn đầy nhiệt huyết, trước kia ở Thanh Vân Tông bọn họ sẽ không có vinh dự lớn thế này, họ cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ được Diệp Thành ưu ái thế này, làm cho bọn họ cảm thấy bản thân vẫn rất có tiềm lực. 

 Chẳng mấy chốc, mọi người đã chọn xong binh khí và bí pháp. 

 Tiếp đó tới lượt tiên hoả và thiên lôi ra sân. 

 A! 

 A! 

 Không lâu sau, tiếng la hét đinh tai nhức óc vọng lại từ căn lầu các. 

 Bên ngoài, Cơ Tuyết Băng nghe những tiếng hét này thì không khỏi nhíu mày lần nữa, vẻ mặt vẫn rất kỳ lạ. 

 Ngay từ lúc Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn dẫn mấy người kia tới là cô ta đã nhận ra rất nhiều gương mặt quen thuộc, tự hỏi sao Tần Vũ do Diệp Thành đóng giả lại qua lại gần gũi với đệ tử của Thanh Vân Tông thế? 

 Không bao lâu, Chu Ngạo và những người khác lần lượt đi ra. 

 Còn mấy chục đệ tử mà hai người dẫn về đều thần thái phấn chấn, quan trọng nhất là khí thế của họ đã mạnh hơn gấp mấy lần lúc trước, khiến Cơ Tuyết Băng lại lần nữa phải kinh ngạc. 

 Tất nhiên khi nhìn thấy Cơ Tuyết Băng, mọi người lại tặc lưỡi cảm thán, nhìn thấy Cơ Tuyết Băng bị trói ở đây, dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng họ vẫn không khỏi thở dài cảm thán. 

 “Cảm giác như đang mơ vậy”, nhìn Cơ Tuyết Băng, mọi người lại bắt đầu không kìm được thở dài. 

 “Huyền Linh Chi Thể trong truyền thuyết đó!” 

 “Ta nói mà, đi theo lão đại là chuẩn, cấm có sai”, Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn đều cười bảo. 

 “Nhìn ta làm gì, lần này không phải ta”, Diệp Thành vô tội xoè tay, nhún vai. 

 “Không phải ngươi thì cũng liên quan đến ngươi”, ánh mắt Cơ Tuyết Băng càng lạnh lùng hơn, không biết là tức vì người của Chính Dương Tông lại bị bắt hay vì chuyện tối qua. 

 “Câu này của cô sai rồi”, Diệp Thành đáp trả: “Đúng là ta đã từng bắt trói người, nhưng không thể cứ liên quan đến bắt trói người là lại đổ trách nhiệm lên đầu ta! Muốn trách thì chỉ trách bình thường Chính Dương Tông cô làm quá nhiều chuyện xấu, có quá nhiều kẻ thù. Nhìn xem, lại nữa rồi kìa! Đây gọi là báo ứng hiện đời”. 

 “Ngươi…”, Cơ Tuyết Băng nghẹn họng bèn quay đầu đi, thề sẽ không bao giờ nói chuyện với Diệp Thành nữa, bởi vì da mặt người này quá dày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.