Chương trước
Chương sau
 Thiên đạo, mở! 

 Sau âm thanh này vang lên, phía trước Lăng Tiêu và Tiêu Tương có điện lôi xoẹt qua, không gian trở nên méo mó, hình thành nên vòng xoáy, bên trong vòng xoáy còn có một cái hố đen với thần mang bay ra, bay vào trong hang động màu đen kịt rồi biến mất. 

 Ừm? 

 Thấy cảnh tượng bất thường, cả ba người mặc y phục màu đen đều nheo mắt. 

 Phụt! 

 Sau khi huyết quang xuất hiện, vùng đan hải của một kẻ mặc y phục đen đột nhiên bị đâm xuyên, tu vi toàn thân bị phế bỏ hoàn toàn. 

 Phụt! Phụt! 

 Liên tiếp có những lượt máu bắn vọt lên, vùng đan hải của hai kẻ mặc y phục đen lần lượt bị đâm xuyên, mãi tới khi bọn chúng ngã xuống khỏi hư không thì cũng vẫn không hiểu rốt cục có chuyện gì xảy ra, bọn chúng thậm chí còn không nhìn rõ kẻ ra tay với mình là ai. 

 Rầm! Đùng! 

 Cả ba bóng hình đẫm máu lần lượt ngã xuống khỏi hư không khiến Lăng Tiêu và Tiêu Tương đang ôm lấy nhau chợt thẫn thờ. 

 Roẹt! 

 Khi cả hai người còn đang ngỡ ngàng thì Diệp Thành đã bay từ trên trời xuống như một đạo thần quang đứng sừng sững trước mặt hai người. 

 Đột nhiên có người xuất hiện khiến cả hai người vô thức lùi về sau. 

 Có điều, khi nhìn thấy kẻ mang mặt nạ Quỷ Minh có chữ “thù” trên trán, cả hai người đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn sang Diệp Thành: “Tần Vũ?” 

 Đột nhiên cả hai người choáng váng, không ngờ người cứu mình lại là Tần Vũ sát thần trên bảng Phong Vân uy danh Đại Sở, bọn họ lại càng không ngờ rằng mình lại gặp được một người ở trong truyền thuyết ngay tại đây. 

 “Thực ra các người cũng có thể gọi ta là Diệp Thành”, Diệp Thành mỉm cười, phất tay tháo mặt nạ Quỷ Minh xuống để lộ ra chân dung của mình. 

 “Ngươi…Diệp…Diệp Thành…”, cả hai người thẫn thờ đứng tại chỗ, nhìn Diệp Thành với khuôn mặt không sao tin nổi. 

 “Tần Vũ sát thần trên bảng Phong Vân chấn động Đại Sở lại là Đan Thánh Diệp Thành?”, sắc mặt của Lăng Tiêu cũng vô cùng kinh ngạc. 

 A…! 

 Khi cả ba đang trò chuyện, ở phía không xa vang lên tiếng thét thảm thiết, ba gã mặc y phục đen đã bị phế tu vi và bị Sở Linh Ngọc đoạt mất linh hồn, mọi kí ức của chúng đều nằm trong tay Sở Linh Ngọc. 

 Đợi tới khi cả ba hôn mê ngã xuống, Sở Linh Ngọc mới bước tới: “Thật trùng hợp, người của phân điện thứ chín ở Hằng Nhạc Tông có một kẻ là phó điện chủ của phân điện thứ chín”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.