“Cứ vòng vòng vo vo, nói thẳng ra là phải làm gì đi cho nhanh”, Chung Tiêu vừa vùi đầu lau bình rượu hồ lô vừa lên tiếng.
“Chiến lược của chúng ta chính là chơi ngầm”.
“Chơi ngầm?”
“Đúng”, Diệp Thành mỉm cười, chậm rãi lên tiếng: “Thực lực của Viêm Hoàng thế nào ta rất rõ, bọn họ còn mạnh hơn cả các thế gia của Nam Sở, bất cứ bên nào cũng có thể đối đầu với Hằng Nhạc Tông, Thanh Vân Tông, thế nhưng lại yếu thế hơn Chính Dương Tông, nếu mạo hiểm khai chiến thì tổn thất nhất định sẽ rất trầm trọng, đã vậy thì chúng ta lùi một bước: Chơi ngầm, các thế lực ở Đại Sở không biết Viêm Hoàng chinh phạt về phía Nam cho nên bọn họ ở chỗ sáng, chúng ta ở chỗ tối, cái gọi là đánh ra từ chỗ tối chính là ưu thế của chúng ta”.
“Cái này hay, ta thích chơi ngầm như thế”, Chung Ly bật cười.
“Vậy thì mục tiêu đầu tiên của chúng ta chính là Hằng Nhạc Tông”, Diệp Thành cười nói: “Không phải tất cả các trưởng lão và đệ tử của Hằng Nhạc Tông đều là kẻ địch của chúng ta, nếu có thể lôi kéo thì cố gắng lôi kéo”.
Nói tới đây, Diệp Thành lại nhìn sang Dương Đỉnh Thiên: “Sư bá, điện chủ của phân điện thứ chín có phải là Tiêu Phong sư bá không ạ?”
“Đã thay từ lâu rồi”, Dương Đỉnh Thiên lắc đầu bất lực: “Ngày thứ hai sau khi ta từ chức chưởng giáo, Doãn Chí Bình đã lên chức chưởng giáo, vừa lên chức hắn đã lập tức ra lệnh tước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653621/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.