Đêm tối ở Nam Sở, trong màn đêm yên tĩnh, bầu không khí phảng phất mùi máu tanh.
Bên trong một rặng núi tăm tối vang lên tiếng động hết sức chói tai, đây là một bóng người đẫm máu, tay cầm sát kiếm nhuốm máu, lảo đảo bước đi, đằng sau còn để lại dấu chân máu, mỗi một bước đi hết sức khó khăn vì người này đang trọng thương.
Thông qua ánh trăng mờ ảo vẫn có thể trông thấy khuôn mặt nhơ nhuốc máu của người này.
Nếu nhìn kĩ thì đây chẳng phải là chưởng giáo Dương Đỉnh Thiên của Hằng Nhạc Tông sao?
Bịch!
Dương Đỉnh Thiên vừa sải bước đi thì lại mỏi mệt ngã xuống dưới một vách đá.
“Đây là Hằng Nhạc mà ta vẫn cố liều mạng để bảo vệ sao?”, Dương Đỉnh Thiên ngẩng mặt nhìn trời, trong đôi mắt ông ta nhoà nước mắt nhưng ông ta lại bật cười, cười một cách bi thương, dưới màn đêm, ông ta bước đi mỏi mệt với bóng dáng già nua.
Dương Đỉnh Thiên bị truy sát cả chặng đường, ông ta cũng phải lẩn trốn cả chặng đường, trong giây phút mỏi mệt nhất Dương Đỉnh Thiên mới phát hiện ra kẻ truy sát mình lại chính là người của Hằng Nhạc Tông, những người mà ông vẫn luôn liều mạng để bảo vệ.
Roẹt! Roẹt!
Ngay sau đó, bên trong rừng rậm có gió rít lên, trong hư không thần hồng liên tiếp xuất hiện từ tứ phương tám hướng, kẻ nào kẻ nấy mặc áo bào đen, đi đầu chính là thủ toạ ngoại môn của Địa Dương Phong – Cát Hồng.
Thấy vậy, Dương Đỉnh Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653607/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.