Chương trước
Chương sau
 Rắc! 

 Phía này, Diệp Thành hiếu kỳ bóp nát miếng ngọc giản, sau đó tin tình báo bên trong miếng ngọc giản hiện lên thành văn tự, từng hàng văn tự lơ lửng giữa không trung: 

 Hằng Nhạc Tông Sở Linh bị truy sát không rõ tung tích! 

 Hằng Nhạc Tông Hổ Oa bị người ta nhốt vào chuồng chó phơi nắng chín ngày chín đêm, bị ném xuống biển thây. 

 Hằng Nhạc Tông Hoắc Đằng bị người ta đánh gãy hai chân, chặt đứt gân tay. 

 Hằng Nhạc Tông Tạ Vân bị người ta móc mắt, ném vào trong rừng yêu thú. 

 Hằng Nhạc Tông Bàng Đại Xuyên bị người ta dùng một cây mâu găm chết trên vách đá Vọng Cổ. 

 Hằng Nhạc Tông Dương Đỉnh Thiên bị người ta đâm xuyên ngực, không rõ tung tích. 

 Hằng Nhạc Tông Phong Vô Ngấn bị người ta dùng một kiếm chém lìa một cánh tay. 


 “Trông có vẻ như Chung Giang và Hồng Trần Tuyết đã giấu những tin tình báo này”, mọi người truyền âm cho nhau, “chẳng trách mà bọn họ quỳ xuống”. 

 “Đã biết hắn là Diệp Thành nhưng lại cố giấu tin tình báo, như vậy có phải là quá đáng không?”, Hồng Loan trầm ngâm. 

 “Cô thì hiểu cái gì?”, Chung Quy truyền âm: “Sư huynh và sư muội làm vậy nhất định có lý riêng của mình, Nam Sở là nơi nào, thế lực phức tạp hơn Bắc Sở, hơn sáu phần thế lực đều là kẻ thù của Diệp Thành, nếu báo tin tình báo cho hắn thì với tính cách của hắn không sát phạt về Nam Sở mới lạ và Viêm Hoàng lúc đó hay Viêm Hoàng hiện giờ sát phạt về đó cũng không khác gì tự tìm chỗ chôn thân”. 

 “Suy cho cùng thì bọn họ cũng là đang bảo vệ Diệp Thành”, lão tổ nhà họ tô vuốt râu: “Không biết nỗi khổ tâm của bọn họ Diệp Thành có hiểu hay không?” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.