“Đúng vậy”, vừa nói tới Hằng Nhạc Tông, Bàng Đại Xuyên đã tiếp lời: “Chúng ta rất bình tĩnh đối đầu với mọi chuyện, tông chủ cũng không hề ra lệnh cho đệ tử đại khai sát giới, thế mà ngươi lại không từ thủ đoạn”.
Được rồi, bị Gia Cát Vũ và Bàng Đại Xuyên chỉ trích, mặt Thành Côn lạnh tới cực điểm.
“Giết, giết cho ta”, lần này ông ta thật sự phẫn nộ tới mức không thể kiểm soát nổi. Ông ta không quan tâm tới thân phận của mình là gì, cứ thế lên giọng nạt và ra lệnh cho Cơ Tuyết Băng sử dụng binh khí bản mệnh giết chết Diệp Thành.
Thế nhưng trên chiến đài, Diệp Thành đã ngưng tụ ra chân khí, chuẩn bị đối đầu với thử thách lớn nhất, hắn thật sự không hề có chút niềm tin về việc ngăn lại được binh khí bản mệnh của Huyền Linh Chi Thể.
Có điều, Cơ Tuyết Băng ở phía đối diện mặt mày lại lạnh nhạt, giữa trán không hề có linh quang xuất hiện, lại không hề ra vẻ như mình sắp dùng đến binh khí bản mệnh.
Cô ta là ai, đường đường là đệ tử chân truyền đệ nhất của Chính Dương Tông, là Huyền Linh Chi Thể ngàn năm mới gặp, là một tộc bất bại trong truyền thuyết mà phải dùng tới binh khí bản mệnh để đấu lại với một tên mới ở cảnh giới Nhân Nguyên sao?
Đáp án là không!
Cô ta sẽ không làm vậy không phải vì Diệp Thành từng là người thương trong lòng cô ta mà vì cô ta có sự cao ngạo thuộc về mình. Cô ta biết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3332723/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.