Chương trước
Chương sau
“Bây giờ đến ta”, Diệp Thành hô lên một tiếng, sau đó hơn bốn mươi Diệp Thành đồng loạt xông tới, bao vây tấn công Cơ Tuyết Băng.

Vẻ mặt Cơ Tuyết Băng thay đổi, cô ta cuống cuồng sử dụng bí pháp, cô ta biết trong hơn bốn mươi Diệp Thành này có đến hai bản chính.

Ầm! Keng! Uỳnh!

Ngay sau đó, trên chiến đài liên tục vang lên tiếng ầm nổ vang.

Cảnh tượng rất khí thế, trên chiến đài rộng lớn chỉ thấy toàn bóng dáng Diệp Thành, hơn bốn mươi phân thân và hai bản chính hoàn toàn nhấn chìm Cơ Tuyết Băng.

Phụt! Phụt! Phụt!

Máu tươi bắn ra tung toé nhuộm đỏ chiến đài, dù khả năng khôi phục của Huyền Linh Chi Thể bá đạo nhưng liên tục bị thương nên cô ta cũng khá chật vật, bị Diệp Thành đánh không thể trở mình.

Thiên Vũ Địch Phàm!

Tam Thiên Hoa Giới!

Phong Quyển Khiên Trần!

Cơ Tuyết Băng bất lực, lại một lần nữa sử dụng bí pháp Huyền Linh, mưa từ trên trời rơi xuống, hoa rơi ngập trời và làn gió phù văn lại một lần nữa hoá giải được Tiên Thiên Canh Khí, trận đồ bát quái và Phân Thân Ảo Ảnh của Diệp Thành.

“Tiên Thiên Canh Khí, mở”.

“Trận đồ bát quái, mở”.

“Phân Thân Ảo Ảnh, mở”.



Ngay sau đó tiếng gầm vang vọng đất trời của Diệp Thành lại vang lên, bí thuật bị hoá giải lại lần nữa ngưng tụ.

Hắn đã hạ quyết tâm sống mái với Cơ Tuyết Băng, muội hoá giải được thì ta lại ngưng tụ, muội hoá giải một lần, ta ngưng tụ một lần. Lão tử có Đan Hải, có đại địa tinh nguyên liên tục được truyền vào, ta không tin không khiến muội hao kiệt đến chết.

Vì thế trên chiến đài xuất hiện một cách đánh dị thường.

Cơ Tuyết Băng thi triển cấm pháp Huyền Linh liên tục hoá giải Canh Khí, Trận Đồ và Phân Thân của Diệp Thành, mà Diệp Thành lại càng hung hãn hơn, muội hoá giải một lần, ta lại ngưng tụ một lần, khí huyết ngút trời.

“Mẹ ơi! Chân khí dùng không hết à? Định chơi chết nhau đây mà!”

“Nhìn cảnh này ai không trụ nổi trước thì sẽ thua”.

“Rốt cuộc tiểu tử này ăn gì lớn lên vậy?”, trong hư không, Đông Hoàng Thái Tâm nhìn chằm chằm Diệp Thành phía dưới.

“Cho dù thân có Đan Hải cũng không đủ để hắn làm được!”, Phục Nhai tặc lưỡi cảm thán.

“Chắc chắn có huyền cơ”, Đông Hoàng Thái Tâm trầm ngâm suy nghĩ, sau đó mở Thiên Nhãn nhìn Diệp Thành bên dưới. Nhìn xong hai mắt bà ta sáng lên, bà ta nhìn vào cấm địa của Chính Dương Tông, dường như có thể nhìn thấy chín phân thân của Diệp Thành đang ngồi xếp bằng trên Đại Địa Linh Mạch.

“Chậc, hoá ra là có chiêu!”, Đông Hoàng Thái Tâm nhếch môi: “Chẳng trách khí huyết lại hừng hực đến vậy, thì ra là có hậu thuẫn mạnh mẽ!”

Linh gương Cửu Thiên Huyền!

Khi Đông Hoàng Thái Tâm nói thì bên dưới lại vang lên giọng nói êm tai của Cơ Tuyết Băng.

Cô ta vô cùng chật vật, người dính đầy máu, cho dù khả năng khôi phục bá đạo cũng không thể khiến vết thương liền lại ngay. Cô ta chắp hai tay lại, nhanh chóng kết thủ ấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.