Rắc!
Kim đao trong tay Diệp Thành có vẻ không chịu nổi sức mạnh đáng sợ của Bát Hoang Trảm nên đã gãy ngay tại chỗ.
Coong!
Cùng lúc đó, Diệp Thành trở tay lấy thanh kiếm Xích Tiêu ra, đẩy chân khí vào đó, kiếm khí tràn ra ngưng tụ hoàn hảo, hắn nhanh như gió di chuyển không thấy bóng dáng, thanh trường kiếm trong tay đâm xuyên không khí tạo ra sấm sét, uy lực không gì sánh bằng.
Phong Thần Quyết!
Mọi người phía dưới lại ngạc nhiên: “Không ngờ hắn còn biết cả Phong Thần Quyết của Nhiếp Phong”.
Lúc này mấy người phía Dương Đỉnh Thiên đều đồng loạt nhìn Nhiếp Phong.
Nhiếp Phong cũng đang nhìn lên chiến đài, hai mắt hơi nheo lại, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, cũng có vẻ giật mình cảm thán, nhưng hắn chỉ lắc đầu nói ra sáu chữ: “Không phải con dạy đệ ấy”.
Keng!
Trên chiến đài lại vang lên tiếng leng keng của kiếm va chạm với nhau.
Cơ Tuyết Băng đã bị buộc phải đứng dậy, phất tay cất tố cầm đi, sau đó mũi chân chạm đất, lắc mình lùi về phía sau, thân pháp rất huyền diệu.
Nhưng dù vậy cũng khó tránh được một kiếm tất sát của Diệp Thành.
Phụt!
Một kiếm vô song vút qua, tấm vải sa màu trắng rơi xuống bục chiến đài, nhìn kỹ lại thì chính là mạng che mặt của Cơ Tuyết Băng, tố sa rơi xuống để lộ dung nhan tuyệt thế của cô, chỉ là trên khuôn mặt tuyệt thế đó đã xuất hiện một vết kiếm nông.
“Không… không ngờ lại chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3328930/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.