Phụt!
Công Tôn Trí vừa dứt lời, Chu Ngạo trên chiến đài đã phụt ra một ngụm máu tươi.
“Trấn áp cho ta”, Chu Ngạo rống lên, binh khí bản mệnh trở nên khổng lồ trong phút chốc, phát ra linh quang đáng sợ, bộc phát uy lực kinh người rồi rung lên trong không trung. Nó còn chưa hạ xuống mà chiến đài đã không chịu nổi áp lực đáng sợ ấy, phiến đá nứt ra, vết nứt nhanh chóng lan tới rìa chiến đài.
Nhưng dù vậy Cơ Tuyết Băng vẫn không đứng lên, cứ như thể binh khí đáng sợ từ trên trời rơi xuống ấy không liên quan đến mình.
Thấy vậy Chu Ngạo nhanh chóng kết ấn, ngự động binh khí bản mệnh cho nó hạ xuống.
Uỳnh!
Binh khí bản mệnh đột nhiên rung lên rồi rơi ập từ trời xuống.
Nhưng ngay sau đó binh khí bản mệnh đã bị một sức mạnh vô hình chặn lại, không thể rơi xuống được nữa, linh huy thần quang phía trên trào ra nhanh chóng bị dập tắt, binh khí bản mệnh cũng lung lay sắp rơi.
“Không ngờ còn có thể vượt qua uy lực của binh khí”, toàn bộ người xem phía dưới đều chấn động.
“Còn… còn đánh thế nào được nữa? Tiên Thiên Canh Khí kim cang khó phá bị coi như không có gì, bây giờ ngay cả binh khí bản mệnh cũng không thể làm gì được cô ấy”.
“Lấy âm thanh tiếng đàn đề phòng vệ, vừa tấn công vừa phòng thủ”, bên này Diệp Thành lại một lần nữa sử dụng Tiên Luân Nhãn để nhìn ra manh mối. Hắn nhìn ra được tiếng đàn của Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3323768/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.