“Ngươi chắc chắn ta biết thuật phân thân sao?”, thấy bộ dạng mong mỏi đó của Diệp Thành, Thái Hư Cổ Long cười nói.
“Ngươi là Thái Hư Cổ Long mà, có gì mà ngươi không làm được chứ?”, Diệp Thành tươi cười, đôi mắt to tròn đảo đi đảo lại nhìn Thái Hư Cổ Long, hắn xoa xoa tay cười nói: “Nếu ta mạnh lên thì cũng có thể tới cứu ngươi sớm mà, không phải sao?”
“Xem ra ngươi cũng không phải ngốc”, Thái Hư Cổ Long nhìn Diệp Thành sau đó giữa phần trán có một đạo thần quang bay ra thâm nhập vào đầu Diệp Thành.
Cảm nhận được bí tông truyền vào não, Diệp Thành vội khoanh chân ngồi xuống đất.
Thái Hư Cổ Long đẩy một đạo thần quang vào đầu Diệp Thành, đạo thần quang này đã hoá thành văn tự dày đặc, trong chốc lát còn có từng bóng người hư ảo hiển hiện giúp Diệp Thành tu luyện bí thuật trong thời gian ngắn.
Bên dưới, Thái Hư Cổ Long nằm dài ra đất, chốc chốc lại chớp mắt nhìn Diệp Thành, trong đôi mắt hiện lên tinh quang: “Lục Đạo Tiên Luân Nhãn, Cửu Thiên Tiên Hoả, Ma Huyết, Thiên Lôi, Đế Giác…, tên tiểu tử này rốt cục có lai lịch thế nào?”
…….
Ở Vọng Nguyệt Các, Dương Đỉnh Thiên đứng đó, trong đôi mắt chốc chốc lại hiện lên ánh nhìn bất định.
“Sư huynh, theo huynh thấy thì kẻ mạnh thần bí của Chính Dương Tông có lại lịch thế nào?”, Sở Huyên nhìn Dương Đỉnh Thiên.
Dương Đỉnh Thiên trầm ngâm hồi lâu mới chậm rãi lên tiếng: “Tu vi của người đó ở cảnh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3314942/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.