“Có ạ”, Hổ Oa vội gật đầu: “Thưa ông, chỉ cần có thể tu luyện trên núi thì con đều đồng ý ạ”. 
Thanh Y Trưởng Lão bật cười rồi đi vào trong. Chẳng mấy chốc, ông ta đã lấy ra một cái túi đựng đồ. 
Diệp Thành nhận lấy túi đựng đồ, sau đó chắp tay cung kính với Thanh Y Trưởng Lão: “Tiền bối, phiền người rồi”. 
Nói rồi, Diệp Thành quay người rời đi, nhưng lại bị Thanh Y Trưởng Lão gọi lại. 
“Câu nhóc, nếu thời gian thực tập hết rồi thì cậu có đồng ý làm đệ tử của ta không?”, Thanh Y Trưởng Lão hỏi. 
Quy định từ trước tới nay ở Hằng Nhạc Tông cho dù là tam đại chủ phong hay là trưởng lão của các Đại Các thì đều có thể thu nhận đệ tử, còn lời này của Thanh Y Trưởng Lão có nghĩa là muốn thu nhận môn hạ về Cửu Thanh Các của mình. 
“Đa tạ trưởng lão khen ngợi, khi hết thời gian thực tập con sẽ suy nghĩ ạ”, Diệp Thành mỉm cười, nói với giọng rất hoà nhã. Hắn không đồng ý cũng không từ chối. 
“Ta đợi câu trả lời của cậu”. 
Diệp Thành gật đầu, dẫn Hổ Oa ra khỏi Cửu Thanh Các. 
Đối diện với hắn là một người quen mặt, nói chính xác hơn là kẻ thù. Người này thong dong tự tại, mặc bộ y phục màu trắng, khoé miệng lúc nào cũng mang theo vẻ cợt nhả, nếu nhìn kỹ thì đây há chẳng phải là tên Tề Hạo của Nhân Dương Phong đánh lén Diệp Thành ở sau núi sao? 
Ồ! 
Thấy Diệp Thành, Tề Hạo bật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2880188/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.