Chương trước
Chương sau
“Đáng chết”, tên đệ tử kia gằn giọng.

“Ngươi đáng chết hơn”, sau câu nói vừa rồi, Diệp Thành đã sát phạt tới, chân khí trong cơ thể cuộn trào, nhanh chóng được tôi luyện thành chí dương chân khí và được đẩy vào các đầu ngón tay.

“Nhất Dương Chỉ”, Diệp Thành vung tay chỉ.

Có lẽ Diệp Thành vung tay quá nhanh nên tên đệ tử kia vừa vì ngộ thương Đường Triều nên chưa kịp phản ứng, vai hắn bị Diệp Thành chọc ra một lỗ chảy máu.

Bôn lôi!

Diệp Thành không định cho hắn thêm cơ hội để thở, một chưởng bôn lôi cứ thế được tung ra, đánh trúng ngực tên đệ tử kia.

Tên đệ tử kia phun ra máu, lảo đảo lùi về sau.

Hám sơn!

Diệp Thành bước ra Tốc Ảnh Thiên Hoan sau đó tiến lên phía trước, cùng với đó, Hám Sơn Chưởng được tung ra, tên đệ tử của Nhân Dương Phong kia còn chưa đứng vững đã bị trúng tiếp một đòn đau đớn.

Phụt!

Lại là một ngụm máu được phun ra, tên đệ tử kia bị đánh bay đi, giống như bao cát cứ thế bay ra khỏi chiến đài khiến mặt đất lún thêm một cái hố thật to.

“Cứ…cứ vậy là bại sao?”

“Nhanh…nhanh quá”, phía dưới chiến đài, các đệ tử quan sát trận đấu rõ ràng chưa kịp phản ứng lại.

Huyền thuật và mật pháp đẹp đẽ trong tưởng tượng của bọn họ còn chưa xuất hiện, nói chính xác hơn là căn bản không hề kịp thi triển Diệp Thành đã đánh bại liên tiếp hai đệ tử chân truyền của Nhân Dương Phong rồi.



“Diệp Thành, người thật đáng chết”, phía Nhân Dương Phong lại có một đệ tử xông lên.

“Hoàng Sơn Ấn”, tên đệ tử này rất thông minh, biết chiến đấu ở cự ly gần không phải là đối thủ của Diệp Thành nên vừa lên chiến đài đã xuất chiêu rất mạnh.

“Đến cả cảnh giới Chân Dương ta đã từng diệt, lẽ nào còn phải sợ một tên oắt con như ngươi?”, Diệp Thành khí thế hùng hồn, không lùi mà ngược lại còn tiến lên, tay trái hắn tung ra một chưởng bôn lôi phá vỡ Hoàng Sơn Ấn, tay phải đánh ra một đòn khiến tên đệ tử kia lùi về sau.

“Phọc Thân Đằng Thuật”, trong lúc lùi về sau, hai tay tên đệ tử kia đã nhanh chóng xoay chuyển tạo ra thủ ấn.

Ngay lập tức, trên chiến đài có rất nhiều cành của cây dây leo vươn ra khỏi mặt đất, giống như từng con rắn đang bò, cứ thế vươn về phía Diệp Thành. Tên đệ tử này không cần nói cũng biết chính là tu sĩ thuộc tính Mộc, nếu không thì cũng không thể thi triển thuật Phọc Thân Đằng Thuật.

Vút!

Diệp Thành rút kiếm Xích Tiêu ra, sau đó đạp ra từng bước Tốc Ảnh Thiên Hoan, một kiếm chém đứt những cành cây đang quấn đến, chỉ hai ba bước đã tới trước mặt tên đệ tử kia và chém ra một nhát kiếm.

“Thổ Độn”, thấy vậy, tên đệ tử kia rít lên.

“Cút ra đây”, sau tiếng hét, Diệp Thành vung cánh tay, Một chưởng Hám Sơn cứ thế tung vào chiến đài.

Rầm!

Trên chiến đài vang lên âm thanh dữ dội, tên đệ tử vừa ngã xuống đất đã lại bay lên.

Tốc độ của Diệp Thành rất nhanh, giống như cơn gió vậy. Trước khi tên đệ tử kia còn chưa chạm đất đã bị hắn túm luôn chân.

Tiếp sau đó chính là trò hay quen thuộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.